Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 681: Gặp Cướp 6

"Tình hình của kẻ dịch có gì sao?" Đám trẻ nhao nhao vây quanh, hai mắt sáng lấp lánh.

Tam Hoa cũng không úp úp mở mở nói: "Tớ vừa nghe bà của tớ và cô út nói cô út ngày mai cần đi lên thị trấn may quần áo để xem mắt doanh trưởng Ôn."

"Doanh trưởng Ôn? Là ai vậy?"

Đám trẻ ngơ ngác nhìn nhau, không biết gì nhiều về doanh trưởng Ôn.

Chỉ có Bảo Hoa nhớ ra: "Tớ biết doanh trưởng Ôn hình như là lính dưới quyền của chú Phong, chú ấy thường không đến khu nhà tập thể, các cậu đương nhiên không biết rồi."

Đám trẻ đột nhiên có chút thương hại doanh trưởng Ôn.

"Doanh trưởng Ôn thật đáng thương, vậy mà phải đi xem mắt người phụ nữ xấu xa đó. Lỡ như người phụ nữ xấu xa đó nhìn trúng chú ấy, không lẽ sau này chú ấy chỉ có thể kết hôn với người phụ nữ xấu xa đó, sống với nhau, bị người phụ nữ xấu xa đó ức hiếp?"

"Chúng mình có cần nói cho doanh trưởng Ôn, để chú ấy không cần phải đi xem mắt người phụ nữ xấu xa đó."

"Trước tiên, chúng ta cần bàn chuyện của ngày mai một chút." Bảo Hoa lại nói: "Nếu như đã biết địa điểm mục đích của kẻ địch vào ngày mai, chúng ta có thể chặn đường cô ta giữa đường, cho cô ta một bài học, cho cô ta biết cô út của tớ không phải là người mà cô ta có thể ức hiếp!"

Lòng hăng hái của Chu Vệ Tinh rất lớn, nắm tay nói: "Bảo Hoa, cậu nói đi chúng ta cần phải làm gì, chúng tớ đều nghe cậu!"

Bảo Hoa nói: "Chuyện này khoan hãy vội, đợi tớ về nhà hỏi cha xem doanh trưởng Ôn đang ở đâu trước, biết nơi ở của chú ấy rồi đến lúc đó đi tìm chú ấy."

Nghĩ như vậy toàn thân như đang bùng cháy lên.

Những đứa trẻ có mặt ngày hôm nay, tuổi xấp xỉ nhau, đứa lớn nhất chỉ có tám tuổi, nhưng không thông minh lắm, phản ứng thì chậm chạp, thế nên không có ai bằng lòng chơi cùng cậu bé. Thế là cậu bé lại làm cái đuôi đi theo sau đứa trẻ nhỏ tuổi hơn mình là Bảo Hoa.

Tối ngày hôm qua, khi cậu bé đi tìm Bảo Hoa, thì hai đứa đã đạt được phương châm chiến lược "Tiêu diệt người phụ nữ xấu xa, bảo vệ dì Gia Gia"

"Nhưng chúng ta không biết doanh trưởng Ôn ở đâu?"...

Cậu bé biết mình không thông minh giống như Bảo Hoa, nếu như đánh nhau, cậu bé cũng không thể đánh thắng Bảo Hoa, đúng là đau lòng. May mà cậu bé sớm đã nghĩ thông suốt, đã nhận Bảo Hoa làm đại ca, cho nên dù đánh không lại đại ca thì cũng không mất mặt.

Bảo Hoa nhìn cậu bé có vẻ nghe lời cho nên cũng không cự tuyệt, nhận cậu bé làm em trai.

Đám trẻ líu ríu nói, cuối cùng nhìn Bảo Hoa, Bảo Hoa là người lợi hại nhất trong lòng bọn chúng. Lúc nào chúng cũng cảm thấy có chuyện gì tìm Bảo Hoa là đúng nhất.

Trên mặt bọn trẻ tràn ngập vẻ kích động nhìn cô, cảm thấy rất phấn khích, lúc này bọn chúng có cảm giác mình là đồng chí Quân Giải phóng Nhân dân, đang đấu trí đấu võ với kẻ xấu, cuối cùng tiêu diệt được kẻ xấu, bảo vệ được dì Gia Gia bên phe bọn chúng!

Bảo Hoa không vội nói, mà hỏi Tam Hoa trước, ngày mai Mã Xuân Hoa lúc nào xuất phát, mấy giờ thì quay trở về.

Đám trẻ nghe vậy lập tức nhao nhao, lần lượt đồng ý.

Tam Hoa rất bình tĩnh nói: "Dường như xuất phát từ sáng sớm, buổi trưa thì trở về, cô út cũng không nói thời gian rõ ràng. Nhưng cô út rất lười, lại thích ăn, nhất định sẽ ra ngoài ăn rồi mới quay trở về."

Hơn nữa, chuyện cần phải đối phó với người phụ nữ xấu xa đó chính cậu là người đề nghị trước, chứng minh suy nghĩ của cậu bé vẫn thông minh.

Những đứa trẻ đến đây ngày hôm nay đều là những người tham gia, cũng là các đàn em của Bảo Hoa, rất nghe lời, không phải lo lắng bọn chúng sẽ tiết lộ bí mật.

Cô bé giải thích từng thứ một, đám trẻ vừa lo lắng vừa phấn khích gật đầu.

"Chiến đấu đến hơi thở cuối cùng!" Đám trẻ hô to khẩu hiệu.

Bảo Hoa khua tay: "Lần này không thành công, vẫn có thể tiếp tục lập kế hoạch! Không có cuộc cách mạng nào có thể dễ dàng thành công được, chúng ta cần chuẩn bị tốt, đây là một trận chiến khó khăn, phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng với kẻ địch!"

"Lỡ như buổi chiều cô ta mới quay về thì sao?" Chu Vệ Tinh lo lắng nói: "Chúng ta không phải sẽ đợi vô ích sao?"

Bảo Hoa vội vàng giơ tay ra hiệu, yêu cầu bọn chúng nhỏ tiếng, lại tiếp tục nói: "Tóm lại, lát nữa về nhà, các cậu phải chuẩn bị trước một vài thứ, cần chuẩn bị những thứ này..."

Bảo Hoa đã hiểu: "Xem ra chúng ta có thể tận dụng thời gian nghỉ trưa để chặn đường cô ta."

"Đến lúc đó các cậu hãy để chúng vào trong cặp sách, đừng để người lớn phát hiện, ngày mai đưa chúng đến trường, rõ chưa?" Bảo Hoa căn dặn bọn chúng.

"Rõ!" Đám trẻ nhao nhao đáp.

Cuối cùng Bảo Hoa nghiêm túc nói: "Còn điều này nữa, hành động lần này, nhiệm vụ của các cậu là phải giữ bí mật, nếu ai không giữ được bí mật, sẽ bị đá ra khỏi nhóm của chúng ta, sau này cũng không có chơi cùng nữa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận