Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 934: Dì Út 3

Ba đứa nhỏ được cô ấy ôm lấy không biết làm thế nào nên vô thức quay đầu lại nhìn Cố Di Gia, xin cô giúp đỡ.

Cố Di Gia lắc đầu với ba đứa nhỏ, thật ra cô rất hiểu tâm trạng của Nhạc Thanh Nhã ngay lúc này.

Trước khi Khổng Quân Hàm bị tố cáo thì Nhạc Thanh Nhã tự cảm thấy mình rất hạnh phúc, mặc dù mẹ nuôi nuôi dưỡng hai chị em họ đã qua đời nhưng cô ấy có chị gái và anh rể. Cô ấy cũng được gả cho người mà mình yêu thương, có một công việc ổn định, hai vợ chồng họ đều hết mình vì ước mơ của bản thân.

Nhưng chỉ trong một đêm, hai vợ chồng họ bị tố cáo rồi giam vào tù, cô ấy bị đánh đến sẩy thai, sau đó là cuộc sống tối tăm tuyệt vọng như trâu như bò kéo dài rất nhiều năm. Không dễ gì mới có thể chống chịu qua được, được phán lại án, vốn cô ấy cho rằng mọi chuyện đã qua hết nhưng lại không ngờ chị và anh rể đều không còn nữa...

Như vậy bảo cô ấy làm sao không đau lòng được đây?

Vốn nghĩ rằng lần này sẽ được đoàn tụ nhưng lại không ngờ lại là âm dương cách biệt, ngay cả gặp mặt lần cuối cũng không có cơ hội.

Cuối cùng Khổng Quân Hàm vẫn phải chầm chậm bước đến vỗ lên vai cô ấy: "Nhã Nhã, đừng khóc nữa, bọn trẻ bị dọa sợ rồi kìa... Khụ khụ khụ..."

Còn chưa kịp nói hết câu thì anh ấy đã che miệng lại ho rất dữ dội.

Sau khi hai người họ đăng ký xong thì Cố Di Gia mới đưa họ về nhà, để họ ngồi cạnh đống lửa sưởi ấm.

Đây là lần đầu tiên bọn nhóc gặp người được gọi là dì này.

Cố Di Gia cũng sợ nếu anh ấy tiếp tục ho như thế thì sẽ ngất xỉu mất, vì thế đã nhanh chóng lên tiếng: "Bên ngoài lạnh lắm, chúng ta vào nhà rồi nói tiếp."

Ba đứa nhỏ cũng ngồi cạnh cô, nhìn hai người họ như một người xa lạ.

Thật ra Khổng Quân Hàm rất cao, anh ấy mặc một chiếc áo bông to cũ kỹ vẫn cho người ta cảm giác đây là một người rất ốm yếu, gầy như một tờ giấy. Nếu so ra mặc dù Nhạc Thanh Nhã cũng gầy nhưng khi người ta nhìn vào lại trông không yếu ớt như Khổng Quân Hàm, khỏe hơn anh ấy rất nhiều.

Chị gái và anh rể không còn nữa nên cô ấy hy vọng ba đứa con của hai người họ có thể được sống tốt.

Nhạc Thanh Nhã bị doạ một phen, cũng không còn quan tâm đến nỗi đau thương kia nữa, nhanh chóng đỡ lấy chồng mình.

Nhạc Thanh Nhã cảm ơn Cố Di Gia đã chăm sóc ba đứa nhỏ trong khoảng thời gian qua, từ sự ỷ lại của ba đứa nhỏ có thể nhận ra được một điều, cô thật lòng chăm sóc cho chúng, ba đứa nhỏ ở đây sống rất tốt.

Tính ra thì hai vợ chồng này cũng không lớn tuổi cho lắm, mới chỉ khoảng ba mươi thôi, nhưng do phải trải qua biết bao nhiêu sóng gió, thăng trầm nên lúc này trên trông họ như đã bốn mươi tuổi vậy.

Một cơn gió lạnh thổi qua, Khổng Quân Hàm lại ho dữ dội hơn.

Cố Di Gia còn rót cho hai người họ ly nước ấm để làm ấm cơ thể, sau đó ngồi xuống nói chuyện với họ.

Nói đến đây thì một người mặt dày như cô cũng cảm thấy ngại.

Dương Duệ và Dương Nhụy chần chừ một lúc rồi cũng bước đến đỡ lấy Khổng Quân Hàm.

Trong lúc nói chuyện thì lại nghe Khổng Quân Hàm ho khan, Cố Di Gia hơi lo lắng hỏi: "Sức khỏe của đồng chí Khổng không sao đấy chứ?"

Vì vậy, cô ấy vô cùng cảm kích Cố Di Gia,

Cố Di gia cười sờ đầu ba đứa nhỏ: "Ba anh em Duệ Duệ rất ngoan, bình thường mọi việc trong nhà đều do chúng tranh giành nhau mà làm, thay vì nói tôi chăm sóc chúng thì nên nói là chúng chăm sóc ngược lại cho tôi thì đúng hơn."

Bây giờ cô đã hiểu ra tại sao rõ ràng sức khỏe Khổng Quân Hàm không tốt nhưng lại kiên trì đến đây rồi.

Anh ấy là một người đàn ông có khí chất nho nhã, mặc dù bây giờ trông rất ốm yếu, gương mặt cũng bị biến dạng nhưng vẫn có thể nhìn ra gương mặt này từng rất ưa nhìn. Mặc dù trông hốc hác do bệnh tật nhưng vẫn thấy được nét nhã nhặn lịch sự, trải qua đủ sóng gió thăng trầm nhưng lại không thấy nét căm hờn thế tục, đau khổ do những năm tháng ấy để lại, chỉ có một gương mặt trầm tĩnh đầy dịu dàng mà thôi.

"Anh cũng muốn nhanh chóng gặp được Duệ Duệ, Nhụy Nhụy và Đồng Đồng mà." Không Quân Hàm cười.

Mặt Nhạc Thanh Nhã toát lên vẻ buồn rầu, cô ấy muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn kìm lại, chỉ nói: "Sức khỏe của anh ấy không được tốt lắm, gần đây vẫn đang tịnh dưỡng cho khỏe, vốn tôi muốn đến đây đón ba đứa nhỏ một mình thôi nhưng anh ấy cứ nhất quyết đòi theo đến cùng..."

Cố Di Gia suy nghĩ gì đó, quay đầu lại hỏi ba đứa nhỏ thì phát hiện ánh mắt chúng nhìn Khổng Quân Hàm trông thân thiết hơn lúc nãy rất nhiều.

Khổng Quân Hàm mỉm cười: "Chỉ là cảm nhẹ mà thôi, không sao cả."

Nhớ đến những việc mà Phong Lẫm từng nói thì lòng cô trĩu nặng.

Không nhắc đến tình cảm chị em giữa Nhạc Thanh Nhã và Nhạc Thanh Hoan, bây giờ hai vợ chồng họ trở nên như vậy, Nhạc Thành Hoan cũng không thể có con được, sức khỏe của Khổng Quân Hàm lại ra nông nỗi này, có lẽ cũng không có duyên với con cái. Cho nên, việc nhận nuôi dưỡng ba đứa nhỏ này cũng là lựa chọn tốt nhất cho hai vợ chồng họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận