Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 458: Nấu Nướng Trong Nhà Để Anh Hết 5

Phong Lẫm lạnh lùng nhìn anh ấy, nói mà không có biểu cảm gì: "Anh muốn bị đánh sao?"

Đương nhiên Quản Hạo Thần không muốn bị đánh, từ nhỏ đã đánh nhau với em họ lớn lên trong quân đội, nên anh ấy biết bản thân không có cơ hội chiến thắng.

Anh ấy khôn ngoan dời mắt sang chỗ khác, thầm nghĩ em họ anh ấy quả nhiên là người đàn ông có sức chịu đựng nhất, vợ xinh đẹp đang ở trong ngực mà vẫn còn có thể kiềm chế mà đưa cô đi chơi trung thu.

May mắn là hai người đang nói chuyện ở đằng kia cuối cùng cũng kết thúc và bước tới.

Cố Di Gia nói với Quản Hạo Thần: "Anh họ Quản, nghe nói ngày mai anh phải về?"

"Đúng vậy." Quản Hạo Thần cười nói: "Dì nói ngày mai các em rảnh thì đến nhà dì Tống ăn bữa cơm, cũng coi là tiệc chia tay anh."

"Được ạ."

Nói với nhau mấy câu, Cố Di Gia, Phong Lẫm và bọn họ tạm biệt nhau.

Lúc bố trí nhà cửa, Phong Lẫm cũng tham khảo nhà họ Cố và đặc biệt làm một phòng tắm để cô có thể tắm ở trong nhà mà không cần đến nhà tắm.

Cố Di Gia tắm rửa xong đi ra, choàng bên ngoài một cái áo khoác rồi trở lại phòng, nói với người đàn ông đang sắp xếp quần áo: "Đoàn trưởng Phong, em tắm xong rồi."

Khi ngẩng đầu đúng lúc bắt gặp ánh mắt ảm đạm của anh, vẫn còn không biết sống chết mà cười với anh.

Đêm trung thu, thời tiết đã hơi se lạnh.

Nhưng chỉ một lát sáu cô lại nói: "Thôi vậy, chúng ta trở về đi."

Áo tắm do Cố Di Gia tự may cho mình, cô quen mặc áo tắm sau khi tắm xong, để lộ ra đôi chân trần.

Đi được một đoạn đường, Phong Lẫm hỏi: "Em mệt không? Có muốn về không?"

Phong Lẫm "ừ" một tiếng, lúc quay người lại đúng lúc nhìn thấy cô đang cởi áo khoác choàng bên ngoài và để lộ ra áo tắm* bên trong.

Cố Di Gia không quên hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, bản thân cô cũng kích động, đâu thể lãng phí thời gian ở bên ngoài được.

"Không mệt." Cố Di Gia tinh thần rạng rỡ, chủ yếu là do buổi chiều ngủ gần ba tiếng đồng hồ nên cả người trông rất tươi tỉnh.

Chủ yếu là do nhà tắm quá xa, nếu đi tắm vào mùa đông, lạnh quá sẽ không tốt với cô.

Cho đến khi cô lại giục anh một lần nữa, anh mới đi tới dùng một tay bế cô lên và quấn cô vào trong chăn, rồi dùng chăn mền bọc lấy cô, sau đó lấy khăn mặt lau tóc cho cô.

Phong Lẫm đưa cô về nhà rồi đổ nước cho cô tắm rửa.

Tối hôm qua Cố Di Gia gội đầu rồi nên hôm nay không cần gội nữa, chỉ là vừa rồi lúc tắm, đuôi tóc dính nước nên hơi ướt.

(*) áo tắm (từ gốc 浴衣): là bộ yukata làm từ cotton mỏng nhẹ, dùng để mặc ra ngoài sau khi tắm xong.

Đoàn trưởng Phong đột nhiên dừng mọi động tác.

Ánh đèn trong phòng là màu cam, cũng không phải là sáng nhưng vẫn khiến anh nhìn rõ cô gái đang đợi trên giường, ngoan ngoãn ngồi ở đó cùng gương mặt ửng hồng cười với anh.

Tốc độ tắm rửa của Phong Lẫm rất nhanh, lúc quay lại thì toàn thân vẫn còn bừng bừng hơi nóng.

Cố Di Gia căng thẳng nép mình ở trên giường, cảm nhận được sự rung chuyển của giường, biết anh đã ngồi lên trên giường thì mò mẫm lại gần, sau đó cả người bị người đàn ông ôm vào ngực.

Đoàn trưởng Phong rất nghiêm túc "ừ" một tiếng nhưng không tiếp lời này.

Anh mơ hồ trả lời rồi cẩn thận ôm cô gái trong ngực nằm xuống.

Cố Di Gia bị quấn trong chăn, nói với anh: "Thật ra em không lạnh."

"Anh Lẫm, mau tới đây." Tiếng cô gọi mềm như bông.

Phong Lẫm đi tới, sau đó lại nghe thấy cô nói: "Tắt đèn đi."

Anh thuận tay tắt đèn, bóng đêm lập tức bao phủ không gian, đồng thời che khuất ánh mắt ảm đạm của anh.

Sau khi lau tóc cho cô xong, anh cũng cầm quần áo đi tắm rửa và để lại Cố Di Gia bay nhảy ở trong chăn, nghĩ đến lát nữa sẽ phát sinh chuyện gì, cô không nhịn được mà che mặt ửng đỏ của mình.

Khí nóng rừng rực trên người anh tỏa ra sức nóng không gì sánh nổi, ấm áp sưởi ấm cơ thể cô.

Có thể là do bản thân không có nên Cố Di Gia vô cùng tham mê kiểu ấm áp như vậy, thuận thế ôm lấy bờ vai to lớn rắn chắc của anh, yêu kiều gọi một tiếng: "Anh Lẫm..."

"Ừm."

Anh đóng cửa lại, sợ gió đêm bên ngoài thổi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận