Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 607: Tìm Việc 4

Ngày hôm sau, Phương Mỹ Di xách một túi hoa quả đi thăm Đỗ Tiểu Liên.

Lúc cô ấy đến nơi cũng không thấy thím Quế Hoa ở nhà, nhưng lại có một người khách đang đỡ bụng đứng nói chuyện với Đỗ Tiểu Liên.

Phương Mỹ Di nhận ra cô gái đang có thai là vợ của một quân nhân trong khu nhà tập thể, là một cô gái tên Tiền Quyên Quyên, quan trọng là cô gái này có quan hệ khá tốt với Cố Di Gia.

Phương Mỹ Di lên tiếng chào hỏi rồi đặt hoa quả và kẹo mình mang tới lên trên bàn, cô ấy ngồi xuống trò chuyện cùng hai người.

Đầu tiên, Phương Mỹ Di hỏi tình hình sức khỏe của Đỗ Tiểu Liên rồi ôm con gái của Đỗ Tiểu Liên vào trong ngực trêu chọc một chút.

Bây giờ cô bé mới được hơn một tuổi, được chăm sóc rất tốt, trắng trẻo mềm mại, mũm mĩm. Đúng là một đứa nhỏ vừa đáng yêu lại dễ thương làm cho người khác nhìn đã cảm thấy yêu thích.

Phương Mỹ Di vừa chơi với cô bé vừa hỏi: "Mọi người đang nói chuyện gì thế?"

Đỗ Tiểu Liên vẫn giữ điệu bộ kiệm lời như cũ, nhìn qua rất u ám, không có chút sức sống nào, người trả lời là Tiền Quyên Quyên.

"Cô đừng nghĩ như thế." Phương Mỹ Di nói: "Cô phải phấn chấn lên, tìm một công việc nuôi sống bản thân, cô còn có con gái nữa, con bé nhỏ như thế mà cô mặc kệ nó à."

Phương Mỹ Di nói tiếp: "Với lại phải nói rõ, những phụ nữ như chúng ta bất kể thế nào đi nữa thì cũng không nên từ bỏ công việc, chỉ khi có tiền trong tay thì mới không để người khác khinh thường mình được. Nếu không thì dù có muốn mua một tờ giấy chùi đít cũng phải xin tiền của chồng mình, lúc đó chẳng trách người ta xem thường mình được, khiến bản thân hèn nhát..."

Sau khi cưới chồng, cô ấy không hề đi ra ngoài làm việc, quan trọng là trong thị trấn không dễ tìm việc, sau đó lại có con, sinh con nên ở nhà chăm sóc cả gia đình.

Cô bé không hiểu cái gì, thấy mẹ mình nhìn sang thì nở một nụ cười tươi rói để lộ ra mấy chiếc răng bé tí.

"Đúng vậy đấy, tôi cũng đang nói với Tiểu Liên như thế." Tiền Quyên Quyên hùa theo.

Lúc về đến nhà, cô ấy lại gặp thím Quê Hoa đang bước ra nên hơi kinh ngạc, cô ấy hỏi mẹ mình: "Thím Quế Hoa tới đây làm gì vậy mẹ?"

"Tôi đang nói với Tiểu Liên là cô ấy đừng mặc quần áo cũ nữa, nên đi may một ít bộ đồ mới, tôi định giới thiệu cô ấy đến gặp Gia Gia để may mấy bộ đồ mùa xuân cho đẹp."

Đỗ Tiểu Liên thấy rất đúng, lúc trước ở nhà họ Đường cô chẳng có một đồng nào trong túi, muốn mua cái gì cũng phải xin tiền của Đường Bính Đông. Mỗi lần như thế sắc mặt của anh ta đều rất khó coi, còn mắng cô chỉ biết tiêu tiền không biết kiếm tiền.

Đỗ Tiểu Liên rầu rĩ nói: "Tôi không có tiền không có công việc, sao có thể không biết xấu hổ mà tiêu tiền trong nhà chứ..."

Phương Mỹ Di đồng ý: "Đúng thế, những cô gái như chúng ta cần phải ăn mặc thật xinh đẹp, có thể diện, không thể nghiêm khắc với bản thân mình được." Cô ấy nhìn qua Đỗ Tiểu Liên: "Tiểu Liên vẫn còn trẻ mà, chỉ cần ăn điện một chút là xinh đẹp ngay."

Ánh mắt của Đỗ Tiểu Liên dừng lại trên người con gái mình.

"Vậy thì tốt quá." Phương Mỹ Di nói: "Lúc nãy con mới đi gặp Tiểu Liên, cũng khuyên cô ấy tìm một công việc, không thể cứ ngồi ở nhà không làm gì cả, bản thân mình cũng sẽ trở nên vô dụng."

Mấy năm nay cô ấy không đi ra ngoài làm việc, dần dần cũng tách rời khỏi xã hội, thậm chí còn vì những chuyện đã xảy ra cảm thấy sợ hãi phải đối mặt với nhiều người.

Tống Nguyệt Mai gật đầu: "Còn không phải sao! Nhưng mà Tiểu Liên hình như rất sợ ra ngoài, thím Quế Hoa nhờ mẹ đi khuyên con bé..."

Phương Mỹ Di làm công tác tư tưởng cho Đỗ Tiểu Liên xong mới rời khỏi.

Tống Nguyệt Mai noi: "Bà ấy muốn tìm một công việc phù hợp với Tiểu Liên nên nhờ mẹ để ý giúp."

Với quan hệ của nhà họ Đỗ, chuyện tìm công việc cho Đỗ Tiểu Liên không có vấn đề gì, quan trọng là bản thân Đỗ Tiểu Liên.

Nếu để mẹ ruột như thím Quế Hoa đi khuyên thì sao? Chỉ sợ Đỗ Tiểu Liên sẽ bị mắng đến mức bị trầm cảm muốn tự sát.

Tống Nguyệt Hoa là chủ nhiệm của Hội Liên hiệp phụ nữ chuyên phụ trách làm công tác tư tưởng cho người khác nên thím Quế Hoa mới nhờ bà ấy hỗ trợ khuyên nhủ con gái mình.

Đỗ Tiểu Liên bị người nhà họ Đường tẩy não, bị ly hôn nên luôn thấy sợ hãi thế giới bên ngoài, sợ hãi đám đông, chỉ dám trốn trong nhà, khiến bản thân cũng trở nên tự ti.
Bạn cần đăng nhập để bình luận