Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 686: Bị Ném Phân Lên Người 3

Thế nhưng, Bảo Hoa rất bình tĩnh nói: "Không sao, chúng ta có thể đợi tới giờ tan học buổi chiều, chắn cô ta ở con đường bên ngoài khu nhà tập thể."

"Lỡ như cô ta về sớm hơn thì sao?" Chu Vệ Tinh hơi băn khoăn: "Lỡ chúng ta bỏ lỡ cơ hội xử lý cô ta thì sao? Hay là thế này..." Ánh mắt cậu bé đảo quanh: "Buổi chiều bọn mình cúp học, tớ ra đường canh chừng thì sẽ không bỏ qua đâu."

"Không được!" Bảo Hoa nói: "Cúp học là không đúng, nếu mẹ tớ biết được sẽ đánh cho đấy."

Những đứa trẻ khác nhanh chóng gật đầu, nếu bọn họ dám cúp học, cha mẹ ở nhà biết được cũng sẽ đánh bọn họ.

Người lớn không cho trẻ con cúp học, mặc dù trước kia khi cha mẹ bọn họ đi học có khi cũng đều trốn tiết cả.

Bảo Hoa nói thêm: "Hơn nữa, nếu chúng ta cúp học tập thể thì chẳng khác nào nói cho người khác biết chúng ta đi làm chuyện xấu, đúng không? Nếu lúc đó cô út của Tam Hoa làm lớn chuyện sẽ dễ khiến mọi người nghi ngờ tới đám bọn mình."

Muốn làm việc gì cũng phải dứt khoát thẳng thắn, không ai có thể nghi ngờ tới bọn họ được!

Đây là tôn chỉ làm việc của Bảo Hoa, nếu làm chuyện xấu mà còn để người ta lập tức phát hiện ra được thì thà không làm còn hơn.

Những đứa trẻ khác thấy thế cũng học theo bộ dáng của cậu bé, cúi người chui vào trong, đồng thời phát hiện ra bên trong này còn có một khoảng trống.

Con đường này có thể về khu nhà tập thể rất nhanh, lại còn ít người qua lại.

Sau khi nói xong cậu bé dẫn đầu chui vào trong.

Bảo Hoa còn đặc biệt đi về phía trước một chút, đôi mắt cô bé sáng lên, phát hiện bên dưới còn có một con đường.

Sau đó một đám con nít ra khỏi khu nhà tập thể, đi về hướng con đường nối thẳng về hướng khu nhà tập thể, Chu Vệ Tinh chỉ vào một bụi cây có gai tươi tốt ở ven đường.

Thời đại này con nít đứa nào cũng chắc nịch, lại còn có rất nhiều thời gian, có thể chạy nhảy khắp nơi, tới hang chuột còn có thể bị bọn nhỏ phát hiện, chui vào bụi gai cũng chẳng phải chuyện lạ.

Chu Vệ Tinh chỉ đành tiếc nuối nói: "Được rồi, cậu nói đúng!" Đột nhiên, cậu bé nghĩ tới gì đó, lại lần nữa giơ tay lên: "Bảo Hoa, tớ biết một chỗ bình thường không có ai đi tuần tra, trốn ở đó vô cùng an toàn, bọn mình có thể ở đó trả thù người phụ nữ kia."

"Chỗ này không tệ." Bảo Hoa nói với Chu Vệ Tinh: "Chúng ta có thể ra tay từ chỗ này, sau đó rời đi theo hướng kia. Về tới khu nhà tập thể rồi thì người khác sẽ không phát hiện ra chúng ta đã làm cái gì."

"Mấy cậu nhìn đi, ở chỗ này, chỉ cần trốn trong đó thì người ngoài sẽ không nhìn thấy đâu."

"Thật hả? Cậu dẫn bọn tới đi xem một chút."

Nếu nhìn từ bên ngoài sẽ thấy bụi cây này khá rậm rạp nhưng thực tế bên trong lại trống rỗng, bọn nhỏ chỉ cần đè những cành cây lại là được, với thân hình của mấy đứa nhỏ thì có thể xoay tới xoay lui ở bên trong.

Chu Vệ Tinh thầm thì nói chuyện với Bảo Hoa.

Người cậu bé chắc nịch, cho dù trong bụi cây có gai cậu bé cũng không sợ, mà dùng tay áo tách bụi gai ra rồi chui vào trong.

Bảo Hoa nghe xong thì nhăn nhúm mặt lại, ghét bỏ nói: "Bẩn quá, tớ không làm đâu!"

Chu Vệ Tinh lập tức cảm thấy hơi đắc ý, chỗ tốt này cậu bé tình cờ phát hiện ra đấy.

Ánh mắt cậu bé đảo vòng quanh, lại đưa ra một ý kiến hay với Bảo Hoa: "Bảo Hoa, tớ cảm thấy kế hoạch của chúng ta nên thay đổi một chút. Chúng ta không chỉ hù dọa cô ta mà còn khiến cô ta thối chết luôn!"

Một đám con nít lại xúm lại thầm thì, vạch kế hoạch thật tốt, tới khi thời gian không còn sớm nữa thì bọn nhỏ lại về trường đi học.

Cuối cùng, cô bé chỉ đành miễn cưỡng nói: "Được rồi, tới lúc đó tớ sẽ che chở cho các cậu bỏ chạy."

Thật ra Bảo Hoa bỗng nhiên muốn bỏ chạy, nhưng cô bé là người cầm đầu, không thể không để ý mấy đứa em trai này được, hơn nữa chuyện này cũng là để trút giận thay cho cô út của cô bé nên lại càng không thể khoanh tay đứng nhìn, vậy cứ để cho bọn họ ra tay đi.

Chu Vệ Tinh cũng ghét bỏ: "Tớ biết ngày là đám con gái các cậu không dám là chuyện này mà... Không sao, chỗ này có con trai bọn tớ, những chuyện con gái các cậu không dám làm thì để đám con trai bọn tớ làm, cam đoan sẽ khiến người phụ nữ xấu xa kia ăn không ngon."

Bảo Hoa có hơi hối hận, sớm biết thế cô bé không nên nghe lời Chu Vệ Tinh, rõ ràng chỉ cần dùng ná cao su dọa cô ta một chút là được, ai ngờ bây giờ lại đổi thành dùng "thứ đồ màu vàng" đi tấn công người ta.

Kế hoạch lúc đầu của bọn họ chỉ là dọa Mã Xuân Hoa một chút, coi như cho cô ta một bài học, nhưng cũng không gồm cả... Phương pháp khiến người ta ăn không ngon này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận