Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 67: Tương Thân 5

Cố Minh Nguyệt càng thêm sợ hãi, mặc dù người đàn ông này rất đẹp trai nhưng hơi thở trên người anh rất đáng sợ, hoàn toàn khác với những người mà cô ta tiếp xúc hàng ngày.

Cố Minh Nguyệt bỗng nhận ra, người này là ai, tại sao lại ở đây?

Thậm chí cô ta còn nghĩ, không lẽ có người muốn giới thiệu đối tượng cho Gia Gia? Cho nên Gia Gia mới kiên quyết từ chối chủ nhiệm Khương?

Nghĩ như vậy, Cố Minh Nguyệt cảm thấy mình đã hiểu.

Cô ta cảm thấy Cố Di Gia luôn từ chối một người tốt như chủ nhiệm Khương là bởi vì cô bị ảnh hưởng bởi anh cả Cố Minh Thành, thích quân nhân, mà vị đồng chí quân nhân này xuất hiện ở đây, rất giống đến xem mắt.

Cố Minh Nguyệt buột miệng thốt lên: "Anh là ai? Không lẽ anh là đối tượng được người khác giới thiệu cho Gia Gia?"

Vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt ở đây đều yên lặng lại.

Các bác gái đứng nghe lén ngoài cửa trừng to mắt, không thể tin được.

Trần Ngải Phương nghe xong không ngồi yên được, cô ấy nhờ giáo viên khác lên lớp thay mình rồi vội vàng đạp xe về.

Có người nói: "Ngải Phương, có một đồng chí quân nhân đến nhà cô, nghe nói là đối tượng xem mắt của Gia Gia..."

Đúng lúc Trần Ngải Phương đạp xe về đến nhà.

"Mọi người đang làm gì vậy?" Trần Ngải Phương hỏi, bọn họ đứng trước cửa nhà cô ấy làm gì vậy?

Khi nhìn về phía Phong Lâm, thấy anh cũng nhìn mình, cô lập tức xấu hổ căng da đầu.

Không phải bảo đồng đội của Cố Minh Thành đến đưa đồ sao? Tại sao lại biến thành đối tượng xem mắt của Gia Gia rồi?

Con rể quân nhân mà bọn họ nhìn trúng lại là đối tượng xem mắt của Cố Di Gia?

Trần Ngải Phương: ????

Người ta có lòng tốt đưa đồ thay cho anh cả, lại bị người khác hiểu lầm thành đối tượng xem mắt của cô...

Cố Di Gia ngây người, cô nhìn về phía Cố Minh Nguyệt, nghi ngờ bản thân nghe lầm, tại sao cô ta lại có thể nghĩ như vậy chứ?

Về gần đến nhà, phát hiện rất nhiều người vây quanh cửa, cô ấy cảm thấy có chút kỳ lạ.

Trần Ngải Phương lập tức vội vàng, ném xe đạp ở bên ngoài, có quá nhiều người chen chúc ở đó nên cô ấy không đẩy vào được.

Vừa rồi cô ấy đang ở trường học, đang định lên lớp thì đại đội trưởng bảo một xã viên đến tìm cô, nói đồng đội của Cố Minh Thành mang đồ đến cho bọn họ.

Cô ấy đẩy đám người ra: "Nhường chút đi, cho tôi vào trong!"

Trần Ngải Phương đơ người.

Không lẽ đại đội trưởng nhầm hả, không phải đồng đội của chồng cô ấy đến đưa đồ mà là giới thiệu đối tượng cho Gia Gia?

Cố Di Gia đang cảm thấy xấu hổ, thấy chị dâu về thì thở phào nhẹ nhõm.

Lời này làm người trong nhà chú ý đến, Cố Di Gia, Cố Minh Nguyệt và Phong Lẫm đều nhìn theo.

Nhưng người này là quân nhân, giống với chồng của cô ấy, Trần Ngải Phương rất thích quân nhân, dù thế nào cũng không thể đuổi ra ngoài được.

Nhà chính đối diện với cổng, liếc mắt có thể nhìn thấy người đứng bên trong, Trần Ngải Phương liếc nhìn, đúng là có một người đàn ông cao lớn mặc quần áo quân đội.

Không giống người đàn ông này, ngũ quan chính trực, đúng là thêm một chút thì thừa, bớt một chút thì thiếu.

Thấy chủ nhà đã trở về, đám người cũng tự động tránh ra, Trần Ngải Phương thuận lợi đi vào nhà.

Sau khi nghe xong, Cố Minh Nguyệt hiểu ra, quả nhiên là đối tượng giới thiệu cho Cố Di Gia, thảo nào cô lại từ chối chủ nhiệm Khương.

Trần Ngải Phương từ tốn hỏi: "Không biết vị đồng chí này tên là gì? Cậu đến xem mắt Gia Gia nhà chúng tôi sao?"

Tất nhiên, thân phận quân nhân của anh mới làm Trần Ngải Phương nhìn với một con mắt khác, gương mặt mới là thứ tiếp theo.

"Mẹ về rồi!" Bảo Hoa vui mừng reo lên.

Càng nhìn Trần Ngải Phương càng vừa lòng.

Đồng chí quân nhân này rất trẻ, hơn nữa khuôn mặt kia cũng rất đẹp, mày kiếm mắt sáng, cơ thể săn chắc, cả đời này cô ấy chưa từng gặp một người đàn ông đẹp như vậy.

Mặc dù ông xã Cố Minh Thành cũng rất đẹp, dáng vẻ cứng cỏi nhưng vẫn có chút thô ráp.

Cố Minh Nguyệt thấy Trần Ngải Phương vội vàng trở về, càng thêm cảm thấy đồng chí quân nhân này là đối tượng giới thiệu cho Cố Di Gia, nếu không chị dâu sẽ không vội vàng quay về như vậy.

Nếu người đến giống với Khương Tiến Vọng, cô ấy sẽ không chút nghĩ ngợi mà từ chối rồi đuổi ra ngoài.

Trần Ngải Phương đánh giá Phong Lẫm, có lẽ do ấn tượng lúc đầu cho rằng đồng chí quân nhân này là đối tượng do người khác giới thiệu cho cô em chồng, cho nên cô ấy cũng không quá sợ hãi khí thế của anh, ngược lại còn rất nghiêm túc đánh giá.

Nếu lại làm Cố Minh Nguyệt nói tiếp, không biết có dọa chạy đồng chí quân nhân này hay không nữa.

Cố Di Gia: ????

Không đúng, chị dâu của em, tại sao ngay cả chị cũng nói như vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận