Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 965: Báo Danh 2

Những ngày sau đó, mọi người đều vội thu xếp ổn thỏa, Phong Lẫm và Cố Di Gia cũng đi thăm nhóm ông Phong.

Sau đó thì tìm trường cho Bảo Hoa.

Tìm trường học khá dễ, Quản Tễ đã nhờ người nghe ngóng trường học từ trước, Trần Ngải Phương đưa Bảo Hoa đưa Bảo Hoa đến trường tiểu học gần đó để đăng ký báo danh.

Đám Cố Di Gia vẫn chưa bắt đầu đi học, Bảo Hoa đã đi học trước rồi.

Nhóm Trang Nghi Giai cũng chuyển đến gần đấy.

Cũng giống như Phương Mỹ Di, cũng vì để tiện đi học, bọn họ cũng thuê nhà ở gần đấy.

Trang Nghi Giai dẫn theo con gái đến thăm hàng xóm, nói với Cố Di Gia: "Nhà dì họ tớ cách trường quá xa, tốt nhất là nên thuê nhà."

Cô ấy có một người dì họ lấy chồng ở thủ đô, sau khi đến thủ đô, bọn họ ở tạm ở nhà dì họ.

Một mình bà lão sống quá cô đơn nên muốn cho thuê phòng, đồng thời cũng thu ít tiền phòng.

Bà lão cười tươi sờ đầu hai đứa trẻ đang ăn bánh táo tàu, liên tục nói: "Thích thì ăn nhiều chút, ở đây có nhiều lắm."

Chủ nhà là một bà lão tóc hoa râm ở cùng bọn họ.

Nguyên Bảo là một đứa trẻ ham ăn, kéo bé con đến gần chỗ bà lão với lấy mấy miếng bánh táo tàu.

Cô ấy không yên tâm để con gái và mẹ chồng ở bên ngoài, chắc chắn phải ở với bọn họ thì mới yên tâm.

"Vâng ạ-" Mấy đứa nhóc ham ăn vui vẻ trả lời.

Có điều nhà dì họ cách trường quá xa, không tiện để cô ấy đi học, vậy nên cô ấy cùng doanh trưởng Hứa đến đây thuê nhà, mấy ngày hôm nay bọn họ đều đang thuê nhà, dọn vệ sinh rồi chuyển đến.

"Cảm ơn bà-" Hai đứa trẻ lễ phép nói.

Đám Cố Di Gia cũng đến thăm nhà Trang Nghi Giai thuê, diện tích căn nhà này không lớn, dù sao cũng chỉ có mẹ chồng con dâu ba người ở, thật sự không cần thuê nhà quá to.

Trang Nghi Giai có con gái, ở trong trường cũng không tiện, cô ấy cũng không nỡ mấy ngày liền không gặp được con gái.

Bà lão trông có vẻ rất gầy nhưng rất hiền hậu, khi đám Cố Di Gia đến thăm, bà lão còn tự tay làm đồ ăn nhẹ để chiêu đãi họ.

Doanh trưởng Hứa cũng không yên tâm mẹ, vợ và con gái nên lúc thuê nhà thì lựa chọn rất cẩn thận.

Nghe nói bà lão này có một đứa con trai đi lính, sau này con trai hy sinh, người thân của chồng cũng không còn nữa, chỉ còn lại một mình canh giữ ngôi nhà này.

Có bà lão ở, lúc bác gái Hứa ở nhà trông cháu gái cũng sẽ không phải chịu cảnh ngay cả một người để nói chuyện cũng không có.

Bà lão ngơ ra một chút, mắt hiện lên ý cười nói: "Lần sau còn muốn ăn thì cứ đến đây tìm bà!"

Cố Di Gia âm thầm quan sát, xác nhận bà lão này thật sự rất dễ gần, chẳng trách doanh trưởng Hứa chọn nơi này để thuê nhà.

Trước khi bắt đầu năm học, Phong Bắc Thần xách vali đến đây.

Tất nhiên, anh trai cô cũng như vậy.

Cô ấy bất lực nói: "Dì Quản, dì không cần mang nhiều đồ như vậy đến đây, chỗ chúng con cũng không thiếu, có thể đi mua, gần đây có chợ, có rất nhiều đồ."

Trang Nghi Giai có hơi ngượng ngùng nói: "Anh ấy lo lắng cho chúng tớ."

Nếu không cũng sẽ không đành lòng để vợ con đi theo.

Cố Di Gia nói: "Xem ra doanh trưởng Hứa đều đã sắp xếp xong rồi."

Đến cùng cô ấy còn có Quản Tễ, ngoại trừ việc đưa cháu gái đi, cũng là để nhìn xem con trai và con dâu, đồng thời cũng mang một ít thức ăn mà chị Điền làm sang đây.

Trước khi Phong Lẫm nhờ mẹ cô trông nhà, Quản Tễ đã từng đến căn nhà này, bà ấy còn cùng chị Điền quét dọn. Căn nhà này thật sự rất lớn, cho nên bà ấy mới yên tâm để cháu gái đến đây ở.

Trần Ngải Phương nhìn thấy bà ấy mang đồ tới, da đầu tê dại, nhiều đồ quá rồi.

Cố Di Gia thầm nghĩ, nếu không phải là chị dâu nhà cô cũng ở, chỉ e rằng đoàn trưởng Phong cũng không yên tâm cô và Bảo Sơn, sợ bọn họ không chăm sóc tốt cho bản thân, cũng sợ không có ai ở cùng họ, một lớn một nhỏ sẽ sợ.

Quản Tễ cười nói: "Đây cũng chẳng có gì, dù sao trong nhà cũng có, dì và lão Phong ăn không hết. Huống hồ, sau này Bắc Thần còn cần con chăm sóc nhiều hơn, đừng nhìn nó là con gái, nó ăn không ít hơn đàn ông đâu."

"Bà nội, sao bà lại có thể nói cháu như vậy chứ? Cháu không cần mặt mũi nữa à?" Phong Bắc Thần kháng nghị, sau đó cũng có hơi ngại ngùng mà nói với Trần Ngải Phương: "Dì Trần, giờ phải nhờ dì chăm sóc rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận