Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 726: Dù Tự Làm Mình Bị Thương Cũng Không Hối Hận 3

Vẻ mặt chính ủy Mã lạnh lẽo: "Mẹ, chuyện này là không thể, con sẽ không nuôi Tiểu Tráng!"

"Sao con lại không nuôi nó?" Bác gái Mã ầm ĩ: "Nếu con không nuôi, mẹ sẽ không đi!" Bà ta hừ một tiếng: "Mẹ là mẹ của con, con định đuổi mẹ ra khỏi nhà như nào?"

Cằm chính ủy Mã giật giật, trên trán nổi đầy gân xanh.

Bác gái Mã thấy đã nắm được điểm yếu của anh ấy nên thầm cảm thấy đắc chí vô cùng.

Bà ta còn là mẹ của anh ấy ngày nào thì ngày đó anh ấy không thể đuổi bà ta đi được.

Chẳng qua bà ta cũng không muốn cãi nhau quá căng với anh ấy, nên giọng điệu nhanh chóng dịu xuống: "Thằng cả, mẹ cũng không phải ép con nuôi Tiểu Tráng. Nếu Chu Hồng Anh có thể sinh con trai cho con, con có người nối dõi rồi, sao mẹ có thể để con nuôi tiểu Tráng được? Con chỉ có ba đứa con gái, như này sao được chứ?"

Vậy nên, tất cả nền tảng này đều được thành lập dựa trên cơ sở Chu Hồng Anh có thể sinh con trai.

Bác gái Mã nhìn lướt qua Chu Hồng Anh với vẻ đầy chán ghét, ý bảo không ngờ rằng cô ấy lại là con gà không thể đẻ trứng.

Ngày nay, phụ nữ không sinh được con trai rất khó ngẩng cao đầu ở nhà chồng.

Ngay cả mấy chị dâu đứng ngoài cửa cũng không khỏi thở dài.

Đừng nói ở nông thôn, ngay cả ở thành phố, phụ nữ không sinh được con trai cũng không thể đứng thẳng lưng được.

Dù sao thì đàn ông ngày nay ai mà chẳng muốn có con trai?

Chu Hồng Anh nắm chặt tay.

Không nói đến hiện tại, dù có đến kiếp sau thì ở nông thôn vẫn thế.

Năm đó, khi cô ấy ồn ào muốn theo quân, thì nói Chu Hồng Anh không thể sinh con trai là do hai vợ chồng ở hai nơi khác nhau, lý do này cực kỳ chính đáng, lúc đó cho dù bà ta có không muốn như nào đi nữa, vẫn phải để Chu Hồng Anh mang theo ba đứa con gái theo quân.

Tình cách Chu Hồng Anh nhu nhược, vô dụng một phần cũng do cô không sinh được con trai, trong nhà có ba bông hoa quý, cho dù bông hoa có tỏa sáng cỡ nào thì không phải con trai cũng bằng không.

Mấy năm qua, cô ấy ở nhà họ Mã vẫn luôn ăn nói khép nép, ngậm bồ hòn làm ngọt phục dịch bọn họ, chịu đủ mọi cơn tức giận. Đó là bởi vì ngoài việc cô ấy nhu nhược ra thì cũng là do cô ấy không sinh được con trai, liên tục sinh ra ba cô con gái.

Nhưng qua vài năm, cũng không thấy cô sinh thêm đứa nào nữa.

Vẫn có trường hợp phụ nữ dù chỉ sinh con gái nhưng nhà chồng vẫn rất vui, nhưng rất ít.

Đúng vào lúc bầu không khí như đông cứng lại, chính ủy Mã đột nhiên nói: "Mẹ, sau này con với Hồng Anh sẽ không sinh thêm nữa!"

Không thấy Đỗ Tiểu Liên bên nhà họ Đường bị ức hiếp rồi ly hôn với lý do chỉ sinh con gái không sinh được con trai à?

"Gì cơ?"

Người đời chỉ quan tâm xem bạn có con trai hay không, chứ không thèm ngó ngàng xem phụ nữ có triển vọng như nào, đây chính là thành kiến.

Bây giờ còn rất nhiều người già vẫn giữ tư tưởng bảo thủ cổ hủ này.

"Cười thì cười thôi, miệng mọc trên người người ta, chẳng nhẽ còn bắt bọn họ không được cười à?" Chính ủy Mã không chút để ý đáp: "Con sẽ nuôi dạy ba cô con gái này thật tốt, con gái không hề kém con trai chút nào."

Chính ủy Mã nhìn ánh mắt kinh hãi pha chút khó hiểu của mọi người, bình tĩnh nói: "Con có Đại Hoa, Nhị Hoa và Tam Hoa là đủ rồi, ba đứa nó tuy là con gái nhưng đều là những đứa trẻ thông minh đáng yêu, không thua kém con trai chút nào."

Nhưng bác sĩ nói với cô rằng, bởi vì lúc sinh Tam Hoa cô bị khó sinh, dẫn đến việc cơ thể bị suy nhược, dù điều dưỡng như nào cũng vô dụng. Cho dù với trang thiết bị kỹ thuật ngày nay thì cô ấy không thể mang thai được nữa.

Thực ra chính ủy Mã với Chu Hồng Anh cũng không lớn tuổi lắm, chỉ mới hơn ba mươi, kể cả ở nông thôn thì cũng có không ít người sinh con ở độ tuổi này, thậm chí còn cả người sinh ở tuổi bốn mươi nữa.

"Vậy thì sao được?" Bác gái Mã vội la lên: "Đàn ông không có con trai sẽ bị người đời chê cười."

Không chỉ mình bác gái Mã mà những người xung quanh cũng rất kinh ngạc, Chu Hồng Anh bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn anh ấy.

Thật ra mấy năm qua, không phải anh ấy không cố gắng nhưng Hồng Anh vẫn không mang thai, anh ấy cũng đâu còn cách nữa?

Sau này, có tin tức nói về việc điều trị thân thể của Cố Di Gia, phụ nữ trong khu nhà tập thể chỉ cần có chút tiền đều sẽ đến bệnh viện tìm bác sĩ khám chữa.

Chu Hồng Anh cũng lén đến bệnh viện, với hy vọng bác sĩ có thể giúp cô điều dưỡng cơ thể để sinh thêm đứa nữa.

Sao anh ấy lại không sinh tiếp?

Lúc vợ chồng chính ủy Mã nghe được tin này như sấm sét giữa trời quang.

Không phải hai người không khó chịu, nhưng chính ủy Mã từ trước đến giờ chưa từng có suy nghĩ muốn ly hôn với Chu Hồng Anh chỉ vì cô ấy không sinh được con trai. Sau đó, dần dà cả hai cũng chấp nhận sự thật rằng cả đời sẽ chỉ có ba cô con gái.

Cũng bởi vì không thể mang thai nữa nên Chu Hồng Anh ngày càng nhu nhược ít nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận