Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 251: Xác Lập Quan Hệ 4

Lúc này Phong Lẫm làm gì còn tâm trạng muốn xem biểu diễn nữa? Từ trước đến nay anh không xem những thứ này, hôm nay lại đến đây nhưng mà là muốn gặp cô, không ngờ tới lại thấy được có người đàn ông trẻ tuổi đang thổ lộ với cô, một phút kích động anh đã không kiềm chế được mà cũng bày tỏ tình cảm với cô.

Anh sợ nếu mình không ra tay thì cô gái mình thích sẽ bị người đàn ông khác theo đuổi.

Cô là một cô gái tốt, trước đây bởi vì sức khỏe không tốt nên thường xuyên ở nhà, cho nên không tiếp xúc với nhiều đồng chí nam. Sau này sức khỏe của cô tốt lên, cô sẽ đi ra ngoài làm việc, có vòng xã giao của mình, nhất định sẽ thu hút nhiều đồng chí nam xuất sắc đến theo đuổi.

Nghĩ như vậy, trong lòng anh cũng có chút gấp gáp, không thể nhẫn nại được nữa.

May mắn, là kết quả tốt.

"Em muốn đi xem không?" Phong Lẫm hỏi cô: "Anh đi cùng em."

Cố Di Gia nhìn anh, thấy đôi mắt đó đang nhìn mình chăm chú, trên mặt lập tức nóng lên.

Cô gật đầu: "Em chưa bao giờ xem biểu diễn, chúng ta cùng đi xem đi."

Cố Di Gia đứng vững, không tự chủ mà nhìn anh.

Đoàn trưởng Phong quả nhiên là một người rất đáng tin cậy.

Lời nhắc nhở của anh mặc dù kịp thời nhưng phản ứng của Cố Di Gia không theo kịp cơ thể, cô đã vấp phải tảng đá ven đường, nghiêng sang một bên.

Cố Di Gia mỉm cười với anh, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác yên tâm, đó là cảm giác yên tâm khác với người thân, còn trộn lẫn sự vui sướng nào đó.

Mặc dù có đèn đường, nhưng ánh sáng đèn đường không sáng rực, có vài con đường còn không có ánh sáng, sợ cô ngã, anh thường xuyên nhắc nhở cô con đường dưới chân, có tảng đá đều sẽ nói cho cô biết.

Nhiều người như vậy, làm sao cô có thể chen vào tìm anh trai và chị dâu đây?

Phong Lẫm lập tức đi cùng cô về phía khán đài lớn.

Khi hai người đi vào khán đài lớn, buổi biểu diễn đã bắt đầu.

"Cẩn thận dưới chân đấy."

Sắc trời đã hoàn toàn tối đen.

"Sao vậy?" Phong Lẫm cúi đầu nhìn cô rồi dò hỏi, anh cho rằng cô không thoải mái chỗ nào.

Anh định đưa cô qua đó, lấy cơ thể của anh để đẩy đám người ra hoàn toàn không thành vấn đề.

Phong Lẫm kịp thời ôm eo cô, đỡ cô dậy.

Cố Di Gia do dự nói: "Thôi bỏ đi, không thì không xem nữa."

Hôm nay người đến xem biểu diễn rất nhiều, ngay cả bên ngoài cũng có rất nhiều người đang đứng, Cố Di Gia nhìn đoàn người chi chít, có chút ngơ ngác.

Phong Lẫm hỏi: "Anh trai em đứng chỗ nào vậy?"

Sợ Cố Minh Thành lo lắng, trên đường lúc gặp được cảnh vệ Tiểu Trương, Phong Lẫm nói: "Lát nữa cậu đi tìm đoàn trưởng Cố, nói với anh ấy rằng tôi sẽ đưa đồng chí Cố về nhà."

Phong Lẫm tất nhiên là tôn trọng lựa chọn của cô, đương nhiên anh cũng muốn ở chung với cô nhiều hơn.

Mặc dù thời đại này đều gọi như vậy nhưng cô vẫn không quen lắm.

Dù sao cô cũng cảm thấy rất ngượng ngùng.

Cô cúi đầu đáp lại.

Mặc dù quả thật cô rất tò mò buổi biểu diễn của đoàn văn công trong thời đại này, nhưng nếu theo anh chen vào, chỉ sợ không biết bao nhiêu người sẽ nhìn sang chỗ cô.

Hai đứa nhỏ chưa loại biểu diễn này bao giờ, chúng xem vô cùng tập trung, Trần Ngải Phương cũng xem đến say sưa. Nhưng mà hai vợ chồng vẫn chú ý đã bắt đầu biểu diễn rồi mà Cố Di Gia vẫn chưa trở về.

Bên kia, hai vợ chồng Cố Minh Thành dẫn theo hai đứa con đang xem biểu diễn.

*

Hai người vừa mới xác định quan hệ, còn đang trong giai đoạn tiếp xúc, cảm giác vô cùng vi diệu, nếu như bị người khác nhìn thấy cô sẽ cảm thấy ngượng ngùng.

Phong Lẫm nhìn khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của cô, hai mắt của cô đen nhánh như quả nho, lại giống như một ao nước, trong suốt sáng ngời, mỗi khi bị đôi mắt này nhìn chăm chú, tim anh đều khẽ run lên.

Yết hầu của anh giật giật, thử hỏi: "Gia Gia?"

Tiếng "Gia Gia" này được giọng nói trầm thấp của anh gọi ra, trái tim Cố Di Gia không thể khống chế được mà nhảy lên, trên mặt lại nóng bừng.

Vì thế hai người xoay người rời khỏi nơi này.

Sau khi biết có Tiểu Trương đi thông báo cho anh trai, Cố Di Gia lại càng không lo lắng, có chút ngại ngùng nói: "Anh có thể đừng gọi em là đồng chí Cố được không?"

Thật ra cậu ấy không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng cơ thể của em gái đoàn trưởng Cố không thoải mái, đoàn trưởng nhà cậu ấy tốt bụng đưa cô về nhà.

Tiểu Trương ngẩn người, nhìn về phía cô gái bên cạnh đoàn trưởng nhà mình, sau đó đáp một tiếng.

Trần Ngải Phương lo lắng nói: "Lão Cố, Gia Gia sẽ không bị lạc đường đấy chứ?"

Cố Minh Thành do dự một lúc rồi bảo: "Có thể do em ấy đi xa quá, đợi lát nữa nếu em ấy không trở lại, anh sẽ đi tìm."

Trong quân đội rất an toàn, không có gì nguy hiểm, chỉ sợ em gái bị lạc đường.

Nhưng mà, Cố Minh Thành còn chưa kịp đi tìm người, Tiểu Trương đã tìm tới.

"Đoàn trưởng Cố, đoàn trưởng nhà tôi nói, anh ấy sẽ đưa đồng chí Cố về nhà, bảo anh cứ yên tâm."

Cố Minh Thành: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận