Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 926: Nói Chuyện Với Mẹ 4

Phương Mỹ Hà cười: "Còn không phải sao, nếu như trời oi bức như thế mà cả tháng trời không được gội đầu... Trời ạ, nghĩ thôi cũng thấy đau khổ rồi."

Hai người nói chuyện với nhau, cả hai đều thấy mừng thay cho Phương Mỹ Di.

"Có lẽ Mỹ Di cũng có viết thư cho em đấy, đến lúc đó chắc sẽ nhắc đến chuyện này trong thư." Phương Mỹ Hà cười: "Bác cả gái cũng xem như giải quyết được một nỗi lo rồi."

Sau khi Trang Nghi Giai biết được chuyện này thì cũng vui thay cho Phương Mỹ Di, cô ấy bế con gái nhà mình đến chỗ Cố Di Gia trò chuyện.

Thấy cô ấy đến, Cố Di Gia lập tức đưa tay ra ôm lấy đứa nhỏ mềm mại vào lòng để chơi đùa với con bé, sau đó lại hôn lên gương mặt nhỏ nhắn tròn trịa ấy.

Đứa nhỏ được bốn tháng tuổi trông trắng trẻo tròn trịa, được nuôi rất khéo, phần nọng dưới cằm khiến cô nhóc trông càng mũm mĩm hơn, không còn khó coi như trước đây nữa.

Trang Nghi Giai trông rất đẹp, doanh trưởng Hứa lại là một chàng trai tuấn tú, vì thế đứa con gái do hai người sinh ra đương nhiên cũng rất xinh xắn.

"Con gái của cậu đẹp thật đấy, sau này lớn lên chắc chắn sẽ là một mỹ nữ!" Cố Di Gia khen: "Đến lúc đó không biết có bao nhiêu thằng nhóc đi qua đi lại trước nhà hai người nữa đấy."

Lần này chỉ có một mình cô làm nên tốc độ cũng sẽ chậm đi rất nhiều, đến lúc đó chỉ có thể hai kỳ giao bản thảo một lần, có lẽ đến tháng năm tháng sáu năm sau sẽ xong hết.

Đứa nhỏ đã bốn tháng tuổi rồi, mẹ và mẹ chồng đều có thể chăm con giúp cô ấy, thật ra Trang Nghi Giai rảnh rỗi hơn Phương Mỹ Hà rất nhiều. Lúc con Phương Mỹ Hà mới được năm tháng thì cô ấy đã đi làm rồi, cô ấy cũng không thể làm biếng mãi được.

Sau khi nói xong vấn đề này thì Trang Nghi Giai hỏi tiếp: "À đúng rồi, nghe Lâm Diễm nói gần đây cậu bắt đầu chắp bút sáng tác bộ truyện mới rồi đúng không?"

Trang Nghi Giai bế lấy con gái mình, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Gần đây tớ cũng đang cân nhắc xem có nên bắt đầu làm việc lại không..."

"Tớ vừa mới may hai bộ quần áo." Cố Di Gia nói: "Một bộ dành cho bà bầu, một bộ dành cho đứa nhỏ, đợi khi đứa nhỏ lớn chút là có thể mặc vừa."

"Nếu như có người chăm con giúp cậu, cậu có thời gian thì cứ làm đi." Cố Di Gia khích lệ cô ấy: "Đồng chí nữ chúng ta nên có công việc riêng thì vẫn tốt hơn, nếu không muốn mua gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng thì trong lòng cũng thấy không thoải mái cho lắm."

Trang Nghi Giai tưởng tượng ra cảnh tượng đó thì lập tức cười không ngừng: "Chỉ sợ lão Hứa sẽ tức giận thôi."

Sau khi đứa nhỏ ra đời thì mẹ của doanh trưởng Hứa cũng đã đến ở chung, do Tôn Hồng Diễm ở xa nơi này, hơn nữa đã nghỉ hưu nên mới đến đây chăm sóc cho con gái và cháu ngoại từ sớm.

Trang Nghi Giai cười nói: "Tớ cũng gửi vài bộ quần áo sơ sinh của con gái tớ cho cô ấy, quần áo cũ mặc sẽ êm da hơn, không sợ cọ xát."

Hai người nói về chuyện Phương Mỹ Di mang thai, cuối cùng họ quyết định gửi vài món đồ cho cô ấy.

Đến lúc đó cô có thể tập trung chuẩn bị cho kỳ thi đại học rồi.

"Vậy được, để tớ về nhà suy nghĩ ra cốt truyện đã. Thật ra khoảng thời gian lúc chăm sóc cho con, không có việc gì làm thì tớ cũng đã suy nghĩ ra mạch truyện, cảm thấy có rất nhiều chuyện để viết hoặc vẽ."

Cố Di Gia gật đầu: "Đúng lúc tớ có linh cảm nên quyết định vẽ một bộ truyện ngắn, khoảng tháng năm tháng sáu năm sau là có thể hoàn."

Cố Di Gia tiếp tục khích lệ cô ấy: "Vậy cậu cố lên nhé!"

Nay mẹ của doanh trưởng Hứa cũng ở lại để chăm cháu gái rồi nên Tôn Hồng Diễm cũng không ở lại thêm, nhưng bà ta cũng đến thăm nom con gái và cháu ngoại rất thường xuyên.

Trang Nghi Giai nghe xong cuối cùng cũng đã đưa ra quyết định.

Ba anh em nhà họ Dương cũng đã dần trở nên hoạt bát, cởi mở hơn.

Cố Di Gia đã đưa Dương Duệ vào lớp học của mình, để cậu bé học chung với những đứa trẻ khác.

Có rất nhiều đứa nhỏ đều thích đến đây để học bài, làm bài hoặc là đọc sách, ở đây cả ngày cũng không thấy chán.

Nhưng nhà cô vẫn rất yên tĩnh, vì có rất nhiều đứa nhỏ khi đến nhà cô đều ý thức giữ yên lặng, không gây ra tiếng ồn, cứ như sợ sẽ quấy rầy đến cô vậy.

Nhờ Cố Di Gia mà đám nhóc trong khu nhà tập thể đều rất thân thiết với ba anh em nhà họ Dương, thường xuyên kéo chúng ra ngoài chơi.

Cả kỳ nghỉ hè Cố Di Gia không vẽ bản thảo thì cũng phụ đạo bài tập cho đám nhóc trong khu nhà tập thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận