Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 465: Nhìn Đẹp Mà Không Dùng Được 3

Cô chỉ là có một khuôn mặt như tiên nữ không dính bụi trần, con người thật lại rất bình dân, người khác nói gì cũng có thể bắt chuyện được, chẳng mấy chốc cô đã tán gẫu hăng say cùng mọi người.

Chỉ có hai người đàn ông không thể bắt chuyện được, bọn họ cũng không thích nói chuyện lung tung.

Quản Hạo Thần nhìn đám phụ nữ đang nói chuyện vui vẻ, anh ấy ngồi xuống bên cạnh em họ, dùng khuỷu tay huých nhẹ vào người anh rồi cười nói: "A Lẫm, em dâu họ thú vị thật đấy, nhìn qua giống như nàng tiên nhưng thật ra lại rất dễ tiếp xúc."

Phong Lẫm trả lời một cách đương nhiên: "Tính tình của Gia Gia rất tốt."

Anh chưa bao giờ lo về việc người khác không thích Gia Gia, nếu có người không thích thật thì chắc chắn đối phương có vấn đề, ai có thể không thích một cô gái vừa xinh đẹp lại hiểu ý, còn rất thú vị được?

Quản Hạo Thần hiểu rõ ý tứ trong lời của anh thì không biết nói gì.

Đúng là, núi băng không có kẽ hở sau khi mở mang đầu óc sẽ thật sự bùng nổ giống như một ngọn núi lửa, không thể nói lý được.

Quản Hạo Thần từ chối ăn cơm chó, anh quay sang hỏi một ít chuyện trong công việc, mặc dù cả hai có hệ thống công việc khác nhau nhưng vẫn có một vài thứ liên quan nên vẫn có thể trao đổi một chút.

"Con biết rõ!" Phong Lẫm tưởng mẹ mình lo lắng mình là người thô lỗ nên không biết chăm sóc cho vợ, anh lại cam đoan: "Mẹ yên tâm đi, con biết thân thể của con gái mảnh mai, yếu ớt hơn nên chúng ta cần phải quan tâm, con sẽ học theo cha, anh cả và anh ba để chăm sóc tốt cho vợ mình."

Loại cây nhiều nhất ở chỗ này là cây bạch quả, đúng lúc lá cây bạch quả đã chuyển sang màu vàng rực rỡ, liếc mắt nhìn sang đã thấy được cả thế giới phủ một màu vàng óng ánh, cực kỳ tươi sáng.

Phong Lẫm gật đầu, nói bằng vẻ mặt nghiêm túc: "Mẹ cứ yên tâm, con sẽ chăm sóc tốt cho Gia Gia."

Phía bên kia, doanh trưởng Hứa dẫn Trang Nghi Giai đi dạo gần đó.

Cũng không trách bà ấy suy nghĩ nhiều, con trai út lớn lên trong bộ đội từ bé, chưa hề tiếp xúc với bất kỳ cô gái nào, sau này hoặc là đi huấn luyện không thì làm nhiệm vụ nên làm sao biết được mấy chuyện này. Anh có thể tìm được vợ cho mình là mọi người đã cảm thấy không thể tin nổi rồi.

"Đẹp đúng không?" Doanh trưởng Hứa đột nhiên nói chuyện.

Giữa chừng Quản Tễ chừa ra chút thời gian để kéo đứa con trai ra sân trò chuyện.

Trang Nghi Gia nhìn đến nỗi thẫn thờ.

Đúng là khiến cho người khác phải để tâm.

"Tiểu Lẫm à, chuyện mẹ đã dạy gì con vẫn nhớ rõ chứ hả?" Quản Tễ nói bóng gió, bà ấy sợ con trai mình chính là khúc gỗ, không biết làm gì.

Quản Tễ: "..."

Cô ấy cảm thấy mình tới đây là một hành động chính xác, đúng vào mùa thu nên cô ấy mới thấy được khung cảnh màu vàng phủ khắp núi đồi như thế này.

Quản Tễ càng lo lắng: "Con thật sự biết à?"

Doanh trưởng Hứa lại đi dạo với cô ấy thêm một lúc, thấy cô ấy đã hơi mệt thì cậu ấy rất cẩn thận dẫn cô ấy đến nghỉ ngơi dưới bóng cây, chỗ đó có một chiếc ghế đá có thể để cho đồng chí nữ ngồi nghỉ.

Cô ấy là một nữ thanh niên văn nghệ, có nhu cầu tinh thần cao hơn nhu cầu vật chất - đương nhiên cũng có thể vì cô ấy từ nhỏ đã không phải lo lắng đến chuyện cơm áo gạo tiền nên mới có thể theo đuổi đến mức cao hơn về tinh thần.

Trang Nghi Giai hoàn hồn, khuôn mặt cô ấy đỏ ửng, khẽ gật đầu: "Thật sự rất đẹp, trong thị trấn không nhìn thấy được nhiều cây bạch quả như thế này."

Doanh trưởng Hứa ngồi xổm xuống, hai cặp mắt nhìn thẳng vào nhau.

Cậu ấy là một người rất chủ động khi đã xác nhận mục tiêu nên hỏi thẳng: "Đồng chí Trang, em cảm nhận như thế nào về tôi?"

Bình thường doanh trưởng Hứa chỉ tiếp xúc với những người đàn ông cẩu thả trong bộ đội, chưa từng gặp qua một cô gái nho nhã như thế, đột nhiên cậu ấy cảm thấy tim đập rất nhanh.

Đây là sự giáo dục mà cô ấy đã được học từ bé.

Bản thân Trang Nghi Giai cũng đang căng thẳng, nghe được câu này của cậu ấy thì mặt càng thêm đỏ, cô ta nhỏ giọng ấp úng nói: "Rất, rất tốt ạ..."

Trang Nghi Giai nhẹ nhàng ngồi xuống, từng hành động cử chỉ đều rất nhã nhặn.

Cậu ấy nhìn vào khuôn mặt ửng hồng của cô ấy: "Em đồng ý trở thành người bạn đời cách mạng của tôi không?"

Mặt của Trang Nghi Giai càng đỏ hơn, trái tim lại bắt đầu loạn nhịp, cô ấy biết mình chỉ cần trả lời một câu "đồng ý" là xong.

Nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào cô ấy lại nói: "Thật ra, lúc trước tôi không nghĩ đến chuyện gả cho một quân nhân..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận