Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 756: Nhận Thân 2

Thật ra Cố Minh Thành cũng chẳng có mấy ấn tượng với bà nội Cố, lúc bà cụ qua đời anh ấy vẫn còn khá nhỏ, tất cả ấn tượng của anh ấy về bà nội Cố đều là từ chỗ bà nội Hoàng.

Năm đó bà nội Hoàng và bà nội Cố sinh ra ở cùng thôn, cùng nhau lớn lên, tình cảm hai bên rất tốt, sau đó lại cùng nhau gả tới công xã Nam Sơn bên này.

Có thể nói chuyện cũ của nhà họ Cố, bà nội Hoàng là người nắm rõ nhất.

Phong Lẫm hiểu vấn đề: "Nhà họ Doãn cũng đã điều tra ra được những việc này, cho nên bọn họ mới xác nhận mẹ vợ là con gái của em gái Doãn Hinh Vân của ông cụ Doãn."

Trong công xã Nam Sơn vẫn còn một ít người ở thế hệ trước nhớ về Ninh Quế Quế, cũng nhớ rõ bà ấy được bà cụ Cố nhặt về, biết năm đó bà ấy bị mất trí nhớ, ở lại nhà họ Cố. Sau đó, bà ấy vừa ý ông cả Cố, rồi hai người kết hôn.

Những việc này chỉ cần có tâm điều tra là có thể tìm ra được.

Điều khó khăn là Ninh Quế Quế không có ký ức, không ai biết lai lịch của bà ấy, đặc biệt là lúc đó đang đánh trận, chiến tranh loạn lạc ở khắp mọi nơi, không biết bao gia đình nhà tan cửa nát, lưu lạc khắp nơi.

Bọn họ chỉ có thể dựa vào cách ăn mặc lúc đó của Ninh Quế Quế và khí chất của bà ấy để suy đoán bà ấy là người thành phố. Có lẽ là trong lúc thành phố loạn lạc, bọn họ đã chạy xuống nông thôn tị nạn, không ngờ trên đường chạy trốn thì bị thương nên mất đi ký ức.

Đầu tiên Cố Minh Thành chíu chặt mày.

Phong Lẫm gật đầu, hai anh em là máu mủ mà Ninh Quế Quế lưu lại, đúng là nên thương lượng với nhau một chút xem thế nào.

Anh ấy hiểu ý của bọn họ. Bọn họ muốn hỏi thử xem sau này Ninh Quế Quế có khôi phục ký ức, biết lai lịch của bản thân, biết tại sao lại lưu lạc tới công xã Nam Sơn hay không. Nhưng những chuyện này mẹ anh ấy chưa từng nói tới, mãi cho tới khi mẹ chết rồi, bà ấy cũng chỉ biết mình là Ninh Quế Quế.

Sau cùng, Cố Minh Thành nói: "Tôi hỏi thử Gia Gia xem thế nào đã."

Năm đó, khi Cố Minh Thành nhập ngũ, cũng bởi vì xuất thân của Ninh Quế Quế mà suýt nữa đã không thông qua kiểm tra chính trị.

"Không phải, chị dâu em vẫn ổn, đừng có nghĩ lung tung!" Cố Minh Thành vội vàng nói.

Sau này khi đất nước kiến thiết lại, Ninh Quế Quế đã kết hôn sinh con ở công xã Nam Sơn, có cuộc sống ổn định, trở thành một thành viên của công xã Nam Sơn.

Sau khi tan làm, Cố Minh Thành và Phong Lẫm cùng nhau đi về nhà.

Cố Minh Thành thở dài: "Tôi cũng không biết, mẹ không nói gì với bọn tôi hết."

Thật ra sau này bà nội Cố cũng nhờ người vào trong thành phố, muốn giúp Ninh Quế Quế tìm hiểu tình hình người nhà của mình, đáng tiếc cho tới khi chết đi cũng chẳng có tin tức gì.

Thật ra có nhận người thân hay không đối với anh ấy và em gái mà nói chẳng có ý nghĩa gì lớn, bây giờ hai anh em họ sống rất tốt, không thiếu ăn thiếu mặc, cũng không cần phải dính dáng đến nhà họ Doãn làm gì.

Phong Lẫm kéo cô ngồi xuống, Cố Minh Thành ngồi đối diện bọn họ, nói chuyện của nhà họ Doãn cho cô biết.

Phong Lẫm nghe xong thì im lặng một lúc rồi nói: "Lão Cố, nhà họ Doãn bên kia hỏi lúc nào anh và Gia Gia có thời gian rảnh, bọn họ muốn gặp hai người một lần."

Sau khi nghe xong, Cố Di Gia bừng tỉnh nói: "Thảo nào mà lần trước khi tới nhà họ Cố, phản ứng của ông cụ Doãn lại kỳ lạ như thế, cứ hỏi chuyện của em mãi, hỏi ra là bởi vì em, mẹ và bà ngoại giống nhau sao?" Cô xoa xoa mặt mình, hưng phấn nói: "Nếu thế thì không phải đang nói trên thế giới này có ba cô gái dung mạo rất xinh đẹp sao?"

Cố Di Gia ra khỏi phòng làm việc, đang chuẩn bị rót một cốc nước uống thì nhìn thấy hai người họ cùng đi tới, cô hơi băn khoăn hỏi: "Anh cả, sao anh lại tới đây? Có phải chị dâu..."

Cố Di Gia à một tiếng, rồi lại nhìn bọn họ, hỏi có chuyện gì không.

Hai người đàn ông: "..."

Bọn họ dở khóc dở cười, không ngờ rằng phản ứng của cô là như thế này, thật sự khiến người khác không biết nên nói gì cho phải.

Cố Minh Thành nói: "Nếu ông cụ Doãn nói không sai, vậy em và mẹ cùng với bà ngoại đúng là có vẻ ngoài rất giống nhau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận