Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 62: Phong Lẫm 8

Vẻ mặt của đại đội trưởng trở nên thất vọng nhưng cũng không miễn cưỡng người ta, anh ấy nói với Cố Di Gia: "Gia Gia à, cô tiếp đãi đồng chí quân nhân này tử tế nhé."

Cố Di Gia chớp mắt nhìn, gật đầu nói: "Vâng."

Bảo Hoa chạy đến nắm chặt lấy tay Cố Di Gia, cô bé ngẩng mặt nhìn Phong Lẫm.

Tuy rằng hơi thở kiên cường đan hòa với máu của Phong Lẫm rất đáng sợ nhưng sau khi cô bé hơi khúm núm thì vẫn cả gan nhìn anh.

Bởi vì cha là quân nhân nên cô bé rất có thiện cảm tự nhiên với mấy anh lính, sau khi cô bé biết chú đáng sợ trước mắt này là quân nhân thì cô bé không còn sợ nữa.

Bảo Hoa hỏi: "Chú quân nhân ơi, chú là chiến hữu của cha con thật ạ?"

Phong Lẫm cúi đầu nhìn cô bé rồi khẽ gật đầu: "Đúng vậy, chào con."

Vẻ mặt của Bảo Hoa trở nên vui mừng, cô bé nói thật: "Chào chú ạ, con tên là Cố Tri Mặc, tên mụ là Bảo Hoa, chú cũng có thể gọi con là Bảo Hoa ạ."

Cố Di Gia trộm nhìn anh, cô cảm thán đồng chí quân nhân này chỉ mỗi ngoại hình thôi thì quả thật đã là nam thần chất lượng cao rồi. Lại còn thêm cả phong độ từ ý chí kiên cường khói thuốc súng nên càng nam tính hơn trong số những người đàn ông khác.

"Chú Phong ơi, cha con bây giờ có khỏe không ạ?"

Cố Di Gia dắt Bảo Hoa, xòe ô đưa Phong Lẫm về nhà.

Bảo Hoa là một cô bé không thể ngừng nói được, dọc đường cứ nói chuyện suốt với chú quân nhân, cái miệng nhỏ nhắn cứ liến thoắng không ngừng.

Người ta đi đường xa đến đưa đồ, dù sao cũng phải mời người ta đến nhà để uống nước, nghỉ ngơi chút đã.

"Ừm."

Phong Lẫm gật đầu rất nghiêm túc: "Đồng chí Cố Tri Mặc, chào con."

"Khỏe!"

Phong Lẫm gật đầu rồi xoay người bước về phía chiếc xe, anh lấy rất nhiều đồ vật từ cốp xe rồi bước đến trước mặt Cố Di Gia: "Đi thôi."

Cố Di Gia nghe thấy một lớn một nhỏ nói chuyện như vậy thì bỗng nhiên cảm thấy người đàn ông này cũng không hề hung tợn như vẻ bề ngoài. Cô ho nhẹ rồi nói: "Đồng chí Phong, anh về nhà tôi trước nhé."

Quân nhân ở thời đại này thật sự đáng tin cây và được những người khác ước ao.

"..."

Chân của Phong Lẫm dài nên mỗi bước chân đều vượt các cô đến ba bốn bước, anh đi một chốc rồi bỗng nhận ra điều gì đó bèn đi chậm lại.

Lúc này ngay cả Cố Di Gia cũng không nhịn được mà quay sang nhìn Bảo Hoa, cô thầm nghĩ chú Phong này còn cao hơn cha con một chút kia kìa - Nếu như cô nhớ không nhầm...

"Chú Phong ơi, anh trai con tên là Cố Tri Nghiên, tên mụ là Bảo Sơn, chú có thể gọi anh ấy là Bảo Sơn ạ."

"Chú Phong ơi, chú cao ghê, cao giống cha của con vậy. Mẹ và anh trai nói là cha của con cũng cao như này..."

Bảo Hoa nói thật lớn: "Chú Phong là chiến hữu của cha cháu ạ!"

Khi gần về đến nhà thì gặp phải rất nhiều người, đặc biệt là những bác gái, hiếm khi thấy đồng chí quân nhân có vẻ ngoài đẹp như vậy, trong nháy mắt ánh mắt của họ như tỏa sáng.

Bọn họ sớm biết là Cố Minh Thành giỏi giang, thường xuyên nhờ người khác gửi đến vài thứ từ tỉnh thành về, chuyện ấy thì không cần phải bàn.

Cả hai đời anh trai của cô đều tên là Cố Minh Thành, Cố Minh Thành cao bao nhiêu thì cô là người biết rõ nhất.

Làm sao Cố Di Gia lại không nhận ra tâm tư muốn làm mai mối của mấy bác gái này.

Cho dù cô có nhớ nhầm thì khi nghĩ đến anh cả ở đời trước, chắc chắn là không nhầm đầu.

"À à à, thì ra là chiến hữu của Cố Minh Thành! Lần này đồng chí quân nhân đến..."

Đồng chí quân nhân này là chiến hữu của anh cả Cố Minh Thành, nếu vậy thì chắc là chức vị trong quân đội hẳn là không thấp nhỉ?

Những người trong khu vực công xã Nam Sơn đi lính không nhiều, chỉ mỗi Cố Minh Thành thôi đã khiến nhiều người cảm thấy đi lính thì có tương lai rất xán lạn, ai cũng muốn tìm con rể là quân nhân cả.

Trong suốt đoạn đường Bảo Hoa liến thoắng, tuy Cố Di Gia không nói gì với Phong Lẫm nhưng bầu không khí cũng chẳng lúng túng chút nào.

Các bác gái lại nhìn sang đồng chí quân nhân, càng nhìn càng vừa lòng.

Nếu không phải do vừa mới gặp thì họ sẽ hỏi ngay đồng chí quân nhân đã cưới vợ hay chưa.

Đồng chí quân nhân này trông rất trẻ tuổi, hẳn là chưa cưới vợ đâu nhỉ? Không biết nếu mai mối cho anh thì anh có bằng lòng không? Con gái/ cháu gái/ cháu ngoại gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang, rất là xứng đôi với đồng chí này đó.

"Gia Gia à, đồng chí quân nhân này là..."

Các bác gái hâm mộ nhìn những thứ mà đồng chí quân nhân cầm trong tay, có vài cái thì dùng túi đựng, nhìn không rõ đó là gì, thế nhưng lốc sữa lúa mạch thì họ vẫn nhận ra được

"Đưa đồ cho chúng cháu ạ, là cha cháu nhờ chú ấy đến đưa đồ đấy ạ." Bảo Hoa ngẩng đầu ưỡn ngực nói, vẻ mặt vui sướng khoe với các bác gái tình yêu của cha dành cho họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận