Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 755: Nhận Thân 1

Phong Lẫm hỏi: "Lão Cố, mẹ vợ có lẽ không phải là người gốc ở công xã Nam Sơn phải không?"

Cố Minh Thành nghi ngờ nhìn anh rồi hỏi: "Cậu hỏi chuyện này làm gì?"

Phong Lẫm lắc đầu: "Không phải tôi hỏi, tôi chỉ hỏi giúp người khác thôi."

"Ai thế?" Cố Minh Thành càng thấy kỳ lạ hơn, đồng thời cũng cảnh giác hơn, đang yên đang lành ai lại muốn hỏi chuyện mẹ anh ấy?

"Là ông cụ nhà họ Doãn." Phong Lẫm nói: "Chắc anh cũng biết đấy, chính là ông nội của Doãn Kiến Thành."

Doãn Kiến Thành là đồng đội của Phong Lẫm, có điều năm đó vì một vài nguyên nhân mà anh ấy không định ở lại quân đội, chỉ đi lính mấy năm rồi xuất ngũ, chuyển qua làm việc ở cơ quan chính phủ.

Cố Minh Thành cũng từng gặp Doãn Kiến Thành, ngoại trừ nguyên nhân công việc, cũng có một phần do Phong Lẫm giới thiệu. Tất nhiên là anh ấy cũng biết ông cụ Doãn và nhà họ Doãn ở thành phố.

Mặc dù ông cụ Doãn đã về hưu, nhưng tầm ảnh hưởng của ông ấy vẫn còn đó, không những vậy, thế hệ sau của nhà họ Doãn cũng có không ít người xuất sắc. Bọn họ không phụ sự cố gắng của bậc cha chú trước đó, giữ chức vụ nào cũng làm rất tốt, xem như cũng có sức ảnh hưởng nhất định.

Cô gái xinh đẹp như thế này chắc chắn mẹ cũng sẽ rất xinh đẹp, nếu không thì sao em gái anh ấy lại xinh đẹp tới nhường đó chứ.

Bởi vì đây là việc riêng cho nên ông cụ Doãn không vận dụng quan hệ để thăm dò, do đó mới tốn nhiều thời gian tới như thế.

"Hôm qua Doãn Kiến Thành gọi điện cho tôi, nói dáng vẻ của Gia Gia và Doãn Hinh Vân rất giống nhau. Ông cụ thấy cô ấy giống như thấy em gái năm xưa của mình vậy. Trên đời này cho dù có người có vóc dáng tương tự nhau thì cũng không thể nào giống tới mức thế được, chắc chắn là có quan hệ máu mủ. Còn nữa, tôi nghe nói dung mạo của Gia Gia cũng rất giống mẹ vợ..."

Phong Lẫm hiểu rõ, anh nói tiếp: "Lần trước lúc ông cụ Doãn nhìn thấy Gia Gia xong, ông ấy cho người tới công xã Nam Sơn để điều tra về hai người."

"Cái gì cơ?" Cố Minh Thành tưởng như mình đang nằm mơ, vô thức nói: "Không thể nào đâu!"

Phong Lẫm nói: "Bọn họ chắc chắn tám mươi phần trăm chuyện mẹ vợ là con gái của Doãn Hinh Vân." Anh nói thêm: "Nhưng bọn họ không hiểu rằng tại sao năm đó Doãn Hinh Vân theo chồng đi Hồng Kông tị nạn mà con gái của Doãn Hinh Vân lại lưu lạc tới một thôn nhỏ ở công xã Nam Sơn, cho nên mới muốn hỏi anh một chút cho rõ ràng."

Cố Minh Thành hơi nghi ngờ một chút: "Ông cụ Doãn muốn điều tra mẹ tôi làm gì?"

Cố Minh Thành không khỏi trầm mặc.

Phong Lẫm không vội phản bác, anh nói tiếp: "Lần trước lúc tôi và Gia Gia lên thành phố có dẫn Gia Gia tới thăm hỏi nhà họ Doãn. Lúc ông cụ Doãn nhìn thấy Gia Gia thì phản ứng có hơi thất thố, sau đó ông ấy còn liên tục hỏi thăm Gia Gia một vài chuyện..."

Thấy vẻ mặt anh ấy trở nên nghiêm túc, Phong Lẫm biết anh ấy nghĩ sai hướng rồi, anh nói: "Doãn Kiến Thành nói, ông cụ Doãn nghĩ mẹ vợ chính là con gái của em gái Doãn Hinh Vân của ông ấy."

Trong lòng Cố Minh Thành có chút bối rối, đúng là Gia Gia rất giống người mẹ đã qua đời của bọn họ, chẳng lẽ dung mạo của mẹ rất giống với bà ngoại sao?

Cố Minh Thành thở dài nói: "Mẹ tôi... Năm đó mẹ bị thương rất nặng, không còn nhớ chuyện trước kia nữa, tên của mẹ là do bà nội đặt cho. Năm đó bà nội nhặt được mẹ ở ven đường, lúc đó còn đang trong tình cảnh khói lửa, chiến tranh ở khắp mọi nơi, bà nội cũng không biết làm cách nào tìm được người nhà của mẹ, cho nên mới nhặt mẹ về nuôi..."

Nghe thấy câu cuối cùng, Cố Minh Thành vô thức nói: "Dáng dấp của mẹ và Gia Gia thật sự rất giống nhau."

Mẹ anh ấy không có ký ức, không biết lai lịch của bản thân, cũng không biết mình tên là gì.

"Sau đó thì sao?"

Lúc mẹ vợ qua đời Cố Minh Thành đã mười tuổi, ở tuổi này đã là một cậu bé chắc chắn đã có trí nhớ.

Thế nên bà nội đặt tên cho mẹ là Ninh Quế Quế, Ninh là họ của bà nội, Quế Quế là bởi vì lúc bà nội nhặt được mẹ ở dưới gốc cây quế ven đường, cho nên mới đặt tên như thế.

Nếu không phải vì bà nội Cố chết sớm, Ninh Quế Quế vì khó sinh mà qua đời, không có ông bà giúp đỡ, ông cả Cố cũng sẽ không vì tìm một người phụ nữ về chăm sóc con nhỏ mà cưới người phụ nữ như Vu Hiểu Lan về, ức hiếp hai đứa nhỏ mà Ninh Quế Quế để lại.

Dung mạo bà nội Cố không tồi, từng là người làm ở một gia đình giàu có, theo cô chủ học chữ, hiểu được rất nhiều đạo lý, là người thông tình đạt lý, tâm địa lương thiện.

Mặc dù ông cả Cố là người chẳng ra gì, nhưng bà nội Cố vẫn là người tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận