Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 762: Mua Quạt Điện 2

Cố Di Gia cũng cười nói: "Đến lúc đó cháu còn muốn chụp kiểu ảnh với ông cậu nữa đấy, mọi người chụp ảnh cùng nhau, giữ làm kỷ niệm."

"Được được được..."

Ông cụ Doãn cười cười đồng ý, sắp phải xa cách, nhìn gương mặt xinh đẹp của Cố Di Gia, vô thức nhớ đến em gái không biết sống chết của mình, trong lòng lại thấy buồn bã.

Dù không muốn nhưng mấy người ông cụ Doãn vẫn phải ngồi lên xe quay về.

Nhóm người Cố Di Gia đứng ở cửa vẫy tay tạm biệt.

Mãi đến khi chiếc xe đi khuất, không nhìn được nữa, mọi người mới quay về nhà.

Tạm biệt anh trai chị dâu, Cố Di Gia với Phong Lẫm về nhà.

Về đến nhà, Cố Di Gia mệt mỏi nằm trên ghế, có hơi uể oải, bởi vì hôm nay phải tiếp khách nên cô không được ngủ trưa.

Phong Lẫm lắc đầu: "Sao lại nhận sai người được? Trên đời này làm gì có nhiều người giống nhau đâu, lại còn giống tổ tiên ba đời nữa, làm gì có nhiều chuyện trùng hợp đến thế?" Anh vỗ vỗ Cố Di Gia: "Em đừng nghĩ nhiều nữa, cứ xem như có thêm họ hàng là được rồi."

Nhưng sau khi sư đoàn trưởng Phương biết ông cụ Doãn đến đây, đã hỏi riêng Cố Minh Thành việc này, lúc biết được quan hệ giữa hai anh em với ông cụ Doãn, ông ấy lộ ra vẻ không thể tin được.

Phong Lẫm hỏi: "Sao lại thế?"

Về thân phận của người nhà họ Doãn, mấy người Cố Minh Thành cũng không nói với ai nên mọi người trong khu nhà tập thể cũng chỉ nghĩ nhà họ Doãn là người bình thường ở thành phố thôi.

Phong Lẫm buồn cười, mở mắt như này thì ngủ kiểu gì? Anh đặt tay lên mắt cô nói: "Anh ôm em về phòng ngủ một giấc nhé?"

Sư đoàn trưởng Phương mừng thay Cố Minh Thành, sau lại tiếc nuối nói: "Nếu biết ông cụ Doãn đến đây, chắc chắn chú sẽ tiếp đãi ông cụ thật chu đáo."

"Em muốn ngủ một lát không?" Phong Lẫm ngồi bên cạnh hỏi.

"Các cháu với ông ấy là họ hàng á?" Sư đoàn trưởng Phương hoảng hốt, sau đó hơi xúc động: "Khi còn trẻ Ông cụ Doãn với Phong lão tướng quân là cộng sự của nhau, còn cùng nhau giết chết bọn quỷ xâm lược nữa đấy, không ngờ cuối cùng hai người lại trở thành thông gia theo cách này."

Cố Di Gia lắc đầu: "Thôi không cần đâu, em nằm đây chợp mắt tí là được rồi." Sau đó, cô lại nói tiếp: "Anh Lẫm, em cảm thấy không chân thật lắm."

Cố Di Gia ừm một tiếng nhưng mắt vẫn mở thao láo, không tiêu cự nhìn về phía trước.

Cố Di Gia ngước mắt nhìn anh rồi gật đầu.

"Sao lại làm phiền được chứ?" Sư đoàn trưởng Phương lắc đầu: "Hiếm khi ông cụ mới đến đây, nếu không tiếp đãi chu đãi thì đó chính là lỗi của chúng ta."

"Nhỡ đâu ông cậu nhận nhầm người thì sao?" Cố Di Gia thở dài.

Đến khi Cố Minh Thành rời đi, đoàn trưởng Dương đứng bên cạnh nói: "Thằng nhóc Minh Thành này có năng lực, có nhiệt huyết, giờ lại thêm sự ủng hộ của nhà họ Doãn nữa, triển vọng tương lai đúng là không lường trước được "

Dù ông cụ Doãn đã nghỉ hưu nhưng sư đoàn trưởng Phương vẫn rất kính trọng ông, các lão chiến sĩ cách mạng này đều là những anh hùng.

Cố Minh Thành cười nói: "Ông cậu không để ý mấy cái này đâu, nên mới không nói vì sợ làm phiền đến chú."

Không ai nỡ mua quạt điện, hơn hết bọn họ lại càng không nỡ tốn tiền điện.

Hai chiếc quạt điện, một cái để ở nhà mình, cái kia đặt ở nhà anh trai chị dâu.

Sao các cô lại không có một cô em chồng vừa chu đáo vừa hiểu chuyện lại biết kiếm tiền như này chứ?

**

Lúc hai chiếc quạt điện được chuyển đến, không ít hàng xóm thấy hiếm lạ nên đến xem. Ở thời đại này, rất ít nơi có điện, các thiết bị điện cũng rất ít người dùng, cả khu nhà tập thể, cũng chưa có ai mua quạt điện đâu.

Sư đoàn trưởng Phương cũng rất xem trọng Cố Minh Thành, cười nói: "Dù không có nhà họ Doãn, Minh Thành cũng có thể tự mình bay xa hơn, đây chỉ là vấn đề thời gian thôi."

"Gia Gia à, sao đột nhiên cháu lại muốn mua quạt điện thế?" Một bác gái hỏi.

Cố Di Gia cười nói: "Giờ tiết trời quá nóng, chị dâu cháu còn mang thai, lúc nào cũng bị nóng đến mức mồ hôi chảy đầm đìa, cháu thấy chị ấy khổ quá nên mới mua quạt điện có gió thổi để chị ấy bớt nóng."

Nghe Cố Di Gia nói thế, mọi người bèn khen cô tới tấp, nhưng cũng có không ít người cảm thấy ghen tị.

Sau ngày nhà họ Doãn đến nhận người thân, chiếc quạt điện Cố Di Gia nhờ người mua hộ cuối cùng cũng đã về.

Có một chị dâu cảm thán: "Gia Gia à, em đối xử với chị dâu em tốt thật đấy."

Đồ đắt tiền như này, nói mua là mua luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận