Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 434: Thấy Sắc Động Lòng 1

Thời gian hôn lễ càng đến gần, Cố Di Gia ngày càng lo lắng.

Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành đều rất khó hiểu, không phải cô vẫn luôn trông mong chuyện kết hôn sao, sao đến lúc sắp kết hôn rồi, cô bắt đầu lo lắng.

Cố Minh Thành vẫn luôn rất quan tâm đến em gái, hỏi: "Gia Gia, em làm sao vậy? Không lẽ em không muốn kết hôn với lão Phong?"

"Anh không hiểu đâu." Gương mặt của Cố Di Gia trầm tĩnh.

Cố Minh Thành: "Sao mà anh không hiểu chứ? Anh cũng từng kết hôn rồi đấy, có được không?"

Nói giống như là anh chưa từng kết hôn vậy.

Gương mặt của Cố Di Gia vẫn trầm ngâm: "Đoàn trưởng Phong nói, dì Quản đã lên xe lửa rồi, ba ngày sau sẽ đến quân đội."

"Vậy khá tốt mà." Cố Minh Thành cười nói: "Mẹ của Lão Phong đích thân đến tham gia hôn lễ của bọn em, chứng minh bà ấy rất xem trọng em."

Cố Di Gia lo lắng nói: "Đương nhiên là em lo lắng rồi, lỡ như dì Quản không thích em thì làm sao?"

Cuối cùng Cố Minh Thành đã hiểu rồi, anh không biết nên nói gì: "Cho nên mấy ngày nay em lo lắng, thật ra là bởi vì mẹ của lão Phong sắp qua đây?"

Cho nên khi người ngoài cứ bị dáng vẻ yếu ớt của em gái anh lừa gạt, Cố Minh Thành vô cùng tỉnh táo.

Cô rất là thích phú bà đó, hy vọng sau này tiếp tục gửi thư qua lại với phú bà, tiếp tục làm bạn qua thư, vẫn được phú bà yêu thích.

Anh ấy cảm thấy em gái mình rất xinh đẹp, cần cù tài giỏi, may quần áo vô cùng đẹp luôn, có thể tự mình kiếm tiền, hoàn toàn không phải kiểu hoa tơ hồng không có đàn ông không sống nổi, cái gì cũng phải dựa vào đàn ông.

Quan trọng biết bao nhiêu? Có thể quan trọng hơn sao với hôn lễ với bọn họ không?

Cố Di Gia nói: "Nhưng mà em căng thẳng."

"Đúng vậy!" Cố Di Gia gật đầu: "Đây là chuyện rất quan trọng."

Em gái của anh ấy chỉ có sức khỏe không tốt, nếu như sức khỏe của con bé tốt thì, anh ấy cảm thấy con bé là cô gái giống như cơn gió vậy, chỉ sợ lão Phong cũng không đuổi kịp.

Cố Minh Thành không hiểu: "Điều này có gì mà lo lắng chứ?"

Cô cảm thấy, bản thân giống như sắp gặp mặt phú bà bao nuôi mình vậy, sợ khi phú bà gặp được cô ngoài đời thì sẽ không thích cô thì sao đây.

Phong Lẫm vừa mới từ sân huấn luyện xuống, đang muốn uống nước, nghe xong nghi ngờ nhìn anh ấy, dùng ánh mắt hỏi anh ấy có chuyện gì.

Anh ấy luôn cảm thấy, em gái anh ấy là kiểu người trong ngoài không giống nhau điển hình, từ một vài hành vi bình thường của con bé thì có thể biết đôi chút. Nội tâm của con bé vô cùng mạnh mẽ, loại chuyện căng thẳng này, đáng lẽ sẽ không liên quan gì đến con bé.

"Nghe nói mẹ của cậu sắp qua đây, em gái tôi gần đây khá lo lắng đó..."

Cố Minh Thành quay người đi, lười để tâm đến cô.

Khi thấy được Phong Lẫm, Cố Minh Thành không nhịn được vỗ vai của anh, nói: "Lão Phong, vất vả rồi."

Cố Minh Thành nhớ đến tính cách sâu xa của em gái, vỗ vai của anh lần nữa một cách đồng tình, nói một cách sâu xa: "Hàng đã bán ra, cậu rộng lượng một chút!"

Phong Lẫm vặn nắp ấm nước lại, lạnh lùng ừm một tiếng: "Khoảng thời gian trước, cô ấy đã nói với tôi."

"Thật sao?" Cố Di Gia hiếm khi lại không tự tin.

Mặc dù bình thường anh lúc nào cũng có dáng vẻ lạnh lùng nghiêm túc, người không thân với anh, không cách nào nhận ra được sự thay đổi trên mặt của anh. Nhưng mà Cố Minh Thành cũng xem như hiểu rõ anh, vừa nhìn đã biết lão Phong thay đổi sắc mặt rồi, trong lòng lập tức nảy ra loại suy nghĩ vi diệu nào đó.

Biết được người yêu xem trọng mẹ của mình còn hơn bản thân, trong lòng chắc chắn cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng đoàn trưởng Phong có cách gì chứ? Ai kêu tính cách của người yêu anh chính là như vậy.

Vừa nghe hai câu nói, Phong Lẫm đã hiểu rõ là ý gì, sắc mặt của anh cũng không tốt lắm rồi.

**

Sự lo lắng của Cố Di Gia, không bao lâu cả nhà đều biết rồi.

Bảo Hoa an ủi cô: "Cô út, cô yên tâm, mẹ của chú Phong chắc chắn sẽ thích cô mà."

"Cậu biết rồi à?" Anh ấy hỏi Phong Lẫm.

Trước mặt Phong Lẫm, cô có thể rất tự tin, nhưng viết thư qua lại với dì Quản lâu như vậy, biết đó là một bề trên vô cùng ưu tú tài giỏi, Cố Di Gia đột nhiên không tự tin nữa.

Người trẻ tuổi giống như cô, sao mà có thể so sánh với những phú bà thanh lịch cả cuộc đời, dựa vào đôi tay của mình kiếm tiền chứ?

Khi phú bà này còn là mẹ chồng của bản thân, Cố Di Gia càng căng thẳng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận