Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 217: Đoàn Trưởng Phong Sấm Rền Gió Cuốn 3

"Không phải." Phong Lẫm nghiêm túc nói: "Tôi không chê, cô ấy rất tốt." Chỉ là sức khỏe cô không tốt, nhưng cô rất lạc quan, rất kiên cường, cũng rất dũng cảm, những thứ này đều là những phẩm chất mà anh thích, cho nên anh cảm thấy cô rất tốt.

Chính ủy Lưu cười nói: "Cũng đúng, cậu không phải là loại người này." Làm bạn với Phong Lẫm vài năm, ông ấy biết rõ thái độ làm người của Phong Lẫm: "Có điều, chuyện sức khỏe của em gái lão Cố không tốt cũng phải chú ý, rốt cuộc là không tốt như thế nào, có thể chữa khỏi hay không?"

Thậm chí vì để tìm hiểu tình hình của em gái mình, Cố Minh Thành còn gọi điện về nhà mỗi tuần một lần. Dần dần, mọi người đều biết lão Cố có một người em gái ốm yếu nhiều bệnh.

Bọn họ đã từng thật lòng lo lắng cho Cố Minh Thành, lỡ như ngày nào đó em gái anh ấy... Vậy chẳng phải anh ấy sẽ rất đau lòng sao?

Lần này vợ Cố Minh Thành mang con theo quân, cũng đưa em gái anh ấy cùng tới.

Ngày đó chính ủy Lưu có đi nhìn xem, phát hiện sắc mặt của em gái Cố Minh Thành trông rất ốm yếu, nghe nói khi ở trên xe lửa đã bị bệnh, lúc xuống xe mọi người đều sốt ruột lo lắng, cũng không biết tình trạng sức khỏe của cô gái ấy bây giờ như thế nào.

Phong Lẫm lặng im trong chớp mắt, nói: "Cô ấy chỉ hơi yếu vì bị thiếu máu do sinh non, chờ đến khi ông Hồ trở lại bệnh viện quân y, tìm ông ấy giúp điều trị cơ thể, rất nhanh cô ấy sẽ khỏi thôi."

"Như vậy thì tôi yên tâm rồi." Chính ủy Lưu thở phào nhẹ nhõm.

Các cô ấy vẫn cảm thấy đoàn trưởng Phong đối xử khác biệt với em gái đoàn trưởng Cố.

"Không, không thể nào?"

Phần lớn các người nhà nghe xong đều có vẻ mặt thất vọng: "Thì ra là vậy, em còn tưởng rằng em gái đoàn trưởng Cố to gan như vậy, dám là người yêu của đoàn trưởng Phong."

Nghe nói như vậy, không ít người nhà của bọn họ đều hoảng sợ.

Phong Lẫm luôn là một người mạnh mẽ, hôm sau đã bắt đầu hành động.

Không có cách nào, vì đoàn trưởng Phong đã chủ động tìm các sĩ quan làm sáng tỏ, nếu bọn họ còn không trở về nhà tìm vợ mình nói cho rõ ràng mà vẫn còn lan truyền linh tinh, ai biết đoàn trưởng Phong có bực mình hay không, không biết anh có kéo bọn họ lên võ trường "vận động xương khớp" vài cái không?

Chỉ cần em gái đoàn trưởng Cố vẫn khỏe mạnh, không nói Phong Lẫm có thể lấy được lòng cô gái người ta cưới được vợ hay không, lão Cố cũng không cần phải lo lắng cho em gái anh ấy mãi.

"Tại sao lại không? Đoàn trưởng Phong cũng không phải là người sống tốt, anh ấy coi trọng nhất là quy củ và kỷ luật, không chấp nhận ai đầu cơ trục lợi hay vi phạm..." Mấy người vợ bị dọa cho sợ hãi nói thầm trong lòng, cùng lắm bọn họ cũng chỉ nói có hai câu, chưa tính là vi phạm đâu đúng không?

Chờ đến tối, khi những sĩ quan kia trở về nhà thì ồn ào nói với vợ con của bọn họ: "Đoàn trưởng Phong người ta làm như vậy là vì lúc trước khi em gái của đoàn trưởng Cố trên đường tới nơi đóng quân bị bệnh trên tàu hỏa, hiện tại bệnh nặng mới khỏi, đoàn trưởng Phong lo lắng cho sức khỏe của cô ấy nên mới đặc biệt đi đón cháu cùng cô ấy, mọi người đừng có nghĩ lung tung, bọn họ cũng không phải người yêu của nhau."

*

"Mặc kệ là vì cái gì, mọi người cũng đừng nói nhảm nữa." Chồng của bọn họ dặn dò: "Mấy người các em cũng thật lớn mật, lời đồn đại về đoàn trưởng Phong mà cũng dám đi nói khắp nơi, vẫn may đó là lời đồn không đúng thật, nếu không sợ là một ngày nào đó anh ấy sẽ tìm tới cửa đối chất với mấy người các em đó!"

Chờ đến khi Cố Minh Thành biết chuyện này, vẫn là do hai vợ chồng đoàn trưởng Chu mang theo con trai út đến nhà xin lỗi.

Chẳng qua cũng có người nghi ngờ: "Cho dù cô ấy bệnh nặng mới khỏi, từ khu nhà tập thể đến trường học cũng không phải một đoạn đường dài, đoàn trưởng Phong có cần phải để ý như vậy không?"

Đoàn trưởng Chu cũng là một trong những người được đoàn trưởng Phong tìm tới cửa làm rõ, thậm chí bởi vì người bắt nguồn là con trai út nhà anh ấy, nên anh ấy đã được đoàn trưởng Phong "đặc biệt quan tâm".

Tin đồn nhanh chóng được dừng lại, lần này tất cả mọi người đều biết, thì ra em gái của đoàn trưởng Cố và đoàn trưởng Phong thật sự không phải là người yêu của nhau.

Bọn họ đánh không lại đoàn trưởng Phong - người tàn nhẫn sống từ nhỏ đến lớn ở trong quân đội này.

Vì thế sau khi tan tầm về đến nhà, anh ấy lập tức nhanh chóng đưa vợ và con trai út tới cửa.

Cố Minh Thành rất tức giận: "Bên ngoài đồn đại kiểu gì vậy? Bọn họ không có đầu óc à?"

Trước kia anh ấy chỉ biết, tố chất của người nhà quân nhân trong khu nhà tập thể tốt xấu lẫn lộn, cái này cũng không trách được các cô ấy, bởi vì trong số bọn họ có người chưa từng được đọc qua cuốn sách nào, ngu dốt cộng thêm nhiều chuyện, thường xuyên thích dòm ngó chuyện đông, chuyện tây nhà người ta, nhà nào có chút chuyện gì, toàn khu nhà tập thể lan đầy những lời đồn thổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận