Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 769: Không Ai Có Thể Bên Cạnh Ai Mãi Mãi 2

Sau khi biết toàn bộ câu chuyện của cô ấy với anh họ Quản, Cố Di Gia còn trách móc: "Vì bận yêu đương với anh họ Quản nên cậu mới về muộn như này đúng không?"

Dài hơn thời gian dự kiến gần mười ngày.

Phương Mỹ Di gãi gãi mặt, cười hì hì: "Đúng vậy, thật ra lúc đầu tớ chỉ định ở nhà dì Quản vài ngày rồi rời đi. Nhưng mãi mới có người yêu, cũng không biết nào mới đến thủ đô nữa, hơn nữa tớ thấy anh ấy cũng không nỡ rời xa tớ nên tớ quyết định ở thêm vài ngày..."

Sau khi gọi điện thông báo cho người nhà, cô ấy bèn xin nghỉ với cấp trên, không quay về cùng người của nhà xuất bản.

Cố Di Gia hỏi: "Vậy hai người định khi nào kết hôn?"

Vừa phải rời xa người yêu, chắc hẳn sẽ cảm thấy không chịu được đúng không? Cố Di Gia cũng là người có kinh nghiệm, nếu trước đây cô mới vừa hẹn hò với Phong Lẫm mà đã phải rời xa ngay, chắc chắn cô sẽ rất chán nản và thấy mất mát.

Không tính đến việc đoàn trưởng Phong phải đi làm nhiệm vụ, vì chí ít cô hiểu rằng ngày nào đó anh chắc chắn sẽ trở về, không giống kiểu yêu xa của Phương Mỹ Di với anh họ Quản chút nào.

Phương Mỹ Di nói: "Tớ phải về nhà bàn bạc với cha mẹ cái đã, mẹ tớ nói phải xem ngày mới được."

Phương Mỹ Di nhớ đến phản ứng của mẹ khi biết Quản Hạo Thần là người yêu cô ấy là lại thấy buồn cười: "Mẹ tớ nói, nếu là người khác thì bà ấy còn sợ tớ bị lừa, nhưng nếu là anh Hạo Thần thì bà ấy vô cùng yên tâm, nói thẳng luôn là bà ấy nhặt được món hời khi có một con rể tốt như vậy."

Cố Di Gia có thể hiểu được, anh họ Quản là người biết cách nói chuyện và rất giỏi dỗ dành phụ nữ.

Ai mà ngờ, cứ tưởng phải nuôi con gái đến năm ba mươi tuổi thì cô ấy lại tự mình giải quyết chuyện thành gia lập thất, người yêu còn là cháu bên nhà mẹ đẻ của Quản Tễ nữa chứ. Bà cũng từng gặp người đó rồi, là một cậu thanh niên cực kỳ xuất sắc từ ngoại hình, gia thế đến năng lực.

"Cũng không hẳn thế!" Phương Mỹ Di nói: "Tối hôm qua lúc vừa về đến nhà, tớ có gọi điện cho anh Hạo Thần thông báo về nhà an toàn, anh ấy còn nói chuyện phiếm với cha mẹ tớ nữa cơ, nói kiểu gì mà mặt mẹ tớ hớn ha hớn hở."

Hôn nhân của cô ấy đã trở thành tâm bệnh của mẹ. Tuy lần nào đồng chí Tống Nguyệt Mai sắp xếp cho cô ấy đi xem mắt, cô ấy cũng đều đều ngoan ngoãn nghe theo, nhưng Tống Nguyệt Mai biết rất rõ cô ấy chỉ đi cho có thôi, dù có như nào thì kết quả vẫn vậy không thay đổi.

Cố Di Gia nghĩ đến gì đó, hỏi luôn: "Đến khi cậu với anh họ Quản kết hôn, cậu sẽ chuyển đến thủ đô à?"

"Chắc dì Tống vui phát điên lên ấy nhỉ?" Cố Di Gia có thể tưởng tượng ra cảnh Tống Nguyệt Mai vui đến mức nào.

Đừng hiểu nhầm, phụ nữ được anh ấy dỗ dành đều là người nhà cả. Ở thời đại này, tác phong của cả nam lẫn nữ đều được quản lý rất chặt chẽ, anh ấy đâu có điên mà đi dỗ dành người phụ nữ không liên quan đến bản thân chứ, khi ở bên ngoài, anh ấy vẫn là một người rất đứng đắn.

Tống Nguyệt Mai đã chuẩn bị tốt tinh thần nuôi con gái lớn tuổi.

Phương Mỹ Di gật đầu: "Đúng rồi đấy, mẹ tớ vui muốn chết, cậu không biết tối qua lúc tớ về đến nhà, nói với mẹ tớ chuyện này, mẹ tớ phấn khích đến mức cả đêm không ngủ được. Thậm chí, sáng nay dậy nhìn thấy quầng mắt xanh đen của bà ấy, tớ thấy có hơi hổ thẹn."

Cố Di Gia cười nói: "Chắc đây là kiểu mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng hài lòng đấy."

"Chắc là vậy."

Đúng là nhặt được món hời lớn mà.

Tuy cô ấy rất vui khi có người yêu, nhưng vẫn không thể không đối mặt với một sự thật.

Anh họ Quản đến ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa kết hôn, cũng là vì anh ấy rất biết dỗ dành những người phụ nữ lớn tuổi trong nhà, dỗ dành đến mức họ không nỡ ép anh ấy đi tìm cô gái mình thích.

Tươi cười trên mặt Phương Mỹ Di bỗng cứng ngắc, tâm trạng trở nên sa sút chán nản.

Quản Hại Thần làm việc ở thủ đô, hơn nữa công việc cũng rất tốt, giờ không có ý muốn luân chuyển đi đâu cả. Cho nên, việc anh ấy từ chức thì chắc chắn không được, với lại người của hai nhà cũng không cho phép.

Không chỉ Cố Di Gia mà còn có người nhà của cô nữa.

"Gia Gia, tớ không nỡ rời xa cậu!" Phương Mỹ Di nói: "Nhà xuất bản của bọn mình cũng hợp tác với nhà xuất bản bên thủ đô, nếu tớ đến thủ đô thì vẫn có thể tiếp tục làm việc ở nhà xuất bản, nhưng sau này không thể gặp cậu thường xuyên nữa rồi..."

Vậy chỉ có thể để Phương Mỹ Di đến thủ đô thôi.

Tuy trước đây cũng chỉ gặp nhau một tháng một lần, nhưng ít ra cách nhau vẫn gần, chỉ cần ngồi xe bốn tiếng là đến nhà rồi. Sau khi cô kết hôn, nhà cô cũng sẽ trở thành nhà mẹ đẻ, nhiều thứ cũng không giống như trước nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận