Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 925: Nói Chuyện Với Mẹ 3

Đại Ngưu đi rửa tay rồi bước vào nhà bếp, giành lấy mọi công việc trong tay mẹ mình.

"Mẹ, để con cán mì giúp mẹ cho."

Vốn chị dâu Ngô còn đang rất giận cậu, nhưng lúc này lại thấy cậu chủ động quay về giúp mình một tay thì vô cùng kinh ngạc.

"Con, con đang làm gì thế?"

Đại Ngưu nhớ lại những chuyện từ nhỏ đến bây giờ, càng nghĩ càng cảm thấy hổ thẹn hơn.

Họ chỉ biết trách móc mẹ, cảm thấy mẹ mình chỗ này không tốt, chỗ kia không tốt, nhưng họ lại chưa từng kiên nhẫn ngồi lại nói chuyện với mẹ, nói với mẹ rằng những chuyện mẹ làm là sai, tại sao họ lại không thích mẹ làm như thế.

Không chỉ có phận làm con như chúng mà ngay cả cha cũng chưa từng làm thế bao giờ.

Cha cậu là một người sáng suốt nhưng cũng có rất nhiều chuyện làm không đúng, vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của một người chồng. Cho dù có chuyện gì thì cũng không hề giải thích với vợ, nghĩ rằng vợ mình là người không được ăn học đàng hoàng nên có giải thích cũng không có tác dụng gì.

Dương Nhụy lo cho em trai nên chỉ có thể đi theo chăm nom.

Dương Duệ nói: "Con muốn ở lại với dì Cố."

Không chỉ có hai đứa nhóc này mà có rất nhiều trẻ con trong khu nhà tập thể đều đến nhà cô, căn nhà vốn tĩnh lặng nay lại trở nên náo nhiệt, ngay cả anh em Dương Duệ ngày nào cũng bị đám con nít ấy kéo ra ngoài chơi.

Cố Di Gia hỏi cậu bé: "Duệ Duệ, sao con không ra ngoài chơi vậy?'

Chớp mắt đã đến lúc học sinh được nghỉ hè, cũng là khoảng thời gian náo nhiệt nhất trong năm.

Đương nhiên ba anh em Dương Duệ cũng có phần, hơn nữa ngày nào túi của ba anh em cũng đầy ắp kẹo cả.

Đây là điều hoàn toàn sai trái.

Nhiều con nít đến đây như thế, một mình dì Cố phải chăm sóc hết thì chắc chắn sẽ rất mệt, cậu bé nghĩ mình vẫn nên ở nhà thôi, sẵn tiện giúp cô làm ít việc.

Bảo Sơn và Bảo Hoa đều được nghỉ hè, không có gì làm thì lại chạy sang nhà Cố Di Gia.

Đại Ngưu nghĩ đến đây thì âm thầm đưa ra một quyết định.

Cuối cùng, chỉ còn có Dương Duệ ở nhà.

Dương Duệ cảm thấy kể từ khi ba anh em mình đến đây ở thì chất lượng cuộc sống đã được nâng cao lên hẳn, trước đây khi tết đến mới ăn được viên kẹo, như vậy đã rất tốt rồi, nhưng bây giờ thì kẹo được nhét đầy cả túi thế này.

Tuổi của Dương Đồng còn nhỏ, làm sao có thể từ chối được việc chơi với các anh chị lớn chứ, ngày nào cậu bé cũng vui vẻ đi theo phía sau đám nhóc ấy.

Đương nhiên ba anh em họ không nỡ ăn rồi, bọn nhỏ cất kẹo vào trong hủ, lúc không nhịn được mới lấy một viên ra ăn.

Vì để chào đón đám nhóc này đến nhà mà trước khi nghỉ hè Cố Di Gia đã cố tình mua không ít kẹo và bánh trái, điểm tâm để sẵn trong nhà, mỗi đứa nhỏ đến nhà đều nhận được một viên kẹo.

Những đứa trẻ ở thời đại này thường rất ít khi được ăn kẹo nên Cố Di Gia cũng không lo bọn nhỏ sẽ ăn nhiều rồi bị sâu răng.

Cố Di Gia kinh ngạc: "Thật sao? Mấy tháng rồi?"

Kỳ nghỉ hè vừa bắt đầu thì Phương Mỹ Hà đã kích động bế theo Đại Bảo nhà mình chạy đến nhà Cố Di Gia để báo tin.

Cố Di Gia biết phụ nữ mang thai ba tháng đầu khá nguy hiểm, qua ba tháng thì cơ bản mọi thứ đã ổn định.

Điều này khiến cậu bé cảm thấy bất an hơn nên chỉ có thể cố gắng làm việc thôi.

"Mỹ Di mang thai rồi."

Dương Duệ cảm thấy cuộc sống bây giờ như một giấc mơ vậy, cha đã qua đời, ba anh em chúng không những không bị người ta vứt bỏ mà ngày càng được sống tốt hơn.

Cô biết sau khi Phương Mỹ Di và anh họ Quản kết hôn thì đã vạch sẵn kế hoạch có con, dù sao tuổi hai người họ cũng không còn nhỏ nữa. Nhưng đợi mãi vẫn không có tin tức gì nên cô vẫn thấy lo lắng cho họ.

"Đã ba tháng rồi." Phương Mỹ Hà không kiềm lòng được bật cười: "Ba tháng trước sợ thai nhi không ổn định nên con bé không nói với chúng ta. Hôm qua, lúc chị đến nhà bác cả thì mới biết thôi, là bác cả gái nói cho chị biết đấy."

Vào thời đại này lúc phụ nữ mang thai thì đa số đều sợ thai nhi không ổn định nên ba tháng đầu không hề nói cho người ngoài biết, thường thì sẽ đợi sau ba tháng rồi mới tiết lộ với bên ngoài, nói cho bạn bè thân thiết biết.

Mùa hè oi bức, mọi người đều chọn lúc sáng sớm hoặc chập tối để ra khỏi nhà, còn những lúc khác thì cố gắng hết sức không đặt chân ra ngoài đường.

Cô đếm ngón tay tính nhẩm thử: "Vậy Mỹ Di có thai vào khoảng tháng tư, có lẽ ngày dự sinh sẽ rơi vào khoảng tháng mười hai cho đến tháng một năm sau, đến lúc đó trời khá lạnh, ở cữ cũng không thấy khó chịu, tốt quá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận