Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 427: Đoàn Trưởng Phong Làm Tất 2

Đoàn trưởng Phong lại không buông tha cô: "Nếu em không muốn làm việc mà muốn nằm ở nhà làm sâu gạo, anh cũng bằng lòng nuôi em." Trên thực tế, anh còn lo cô phải nhận quá nhiều đơn hàng sẽ làm bản thân mệt.

Thật ra, anh tình nguyện để cô không làm gì, là một cô con dâu lười trong mắt người đời cũng được.

Anh chỉ hy vọng cô phải thật vui vẻ mà gả cho mình. Sau khi cưới cô có thể làm những chuyện mình thích. Dù sao tiền lương và tiền tiết kiệm của anh không chỉ đủ nuôi vợ mình mà còn có thể cho cô một cuộc sống sung túc, không cần cô đi làm cũng được.

Trên mặt Cố Di Gia không khỏi nở ra nụ cười, nũng nịu nhẹ nhàng hỏi: "Anh sẽ thật sự không chê em làm sâu gạo đấy chứ?"

"Không chê!" Phong Lẫm nghiêm túc nói.

Giống như biểu hiện ra ngoài, vốn dĩ anh là một người cực kỳ nghiêm túc, chưa bao giờ nói đùa với người khác. Thế nhưng lại gặp được một cô gái nghịch ngợm, thích chọc ghẹo người khác, cho nên cho dù anh có nghiêm túc đi nữa cũng không duy trì được.

Tuy nhiên, ở trong lòng anh, dù cô có tính cách gì đi nữa thì anh cũng đều thích.

Nụ cười trên mặt Cố Di Gia càng thêm rạng rỡ: "Chỉ là em cũng không muốn làm sâu gạo đâu." Cô ôm mặt đoàn trưởng Phong hôn một cái: "Nhưng em cũng không muốn đến trường học làm giáo viên, rất mệt."

Hóa ra là như vậy.

Còn chị dâu cô thì làm việc ở Hội liên hiệp phụ nữ rất vui vẻ. Hơn nữa, vì chủ nhiệm Tống, cho nên tạm thời cô ấy không muốn đổi việc làm.

Phong Lẫm ừm một tiếng: "Lần trước anh làm nhiệm vụ, hiệu trưởng phía bên kia bảo anh hỏi em, xem em có muốn làm giáo viên hay không."

Đương nhiên Cố Di Gia cự tuyệt, nói là nhường cơ hội cho người cần hơn.

Phong Lẫm gật đầu: "Ừm, vậy thì không đi."

Cô luôn như vậy, vừa chủ động lại nhiệt tình. Thế nhưng thân thể của cô lại quá yếu ớt, lần nào cũng là Đoàn trưởng Phong phải tự kiềm chế rồi giúp cô thuận khí.

Thân thể của cô nên cô biết, đời này cô tuyệt đối sẽ không đi làm mấy việc tốn công tốn sức, khiến thân thể mỏi mệt.

Phong Lẫm nghe vậy thì không nói gì nữa rồi buông cô ra.

Thật ra Cố Di Gia có chút tò mò, vì sao hôm nay anh lại hỏi như vậy: "Có phải có ai nói gì với anh không?"

Cô phải bảo trọng thân thể mình thật tốt, cùng anh từ từ già đi.

Cố Di Gia hiểu rõ, cô cười nói: "Đoàn trưởng Phong, anh hỏi muộn rồi! Thật ra hồi cuối tháng tám, hiệu trưởng cũng đã tới nhà. Ông ấy nói năm nay trường học chiêu sinh tương đối nhiều, giáo viên không đủ, hỏi em và chị dâu có muốn báo danh thi làm giáo viên hay không."

Cố Di Gia nhìn đã căn nhà đã trang trí xong, bất cứ lúc nào cũng có thể dọn vào ở, trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu.

Gia Gia là người yêu của anh, cho nên lúc hiệu trưởng gặp anh thì hỏi anh một tiếng.

Cô nghiêng đầu nói với người đàn ông bên cạnh mình: "Đoàn trưởng Phong, hy vọng thời gian trôi mau, chúng ta sẽ mau kết hôn rồi vào đây ở. Nơi này về sau chính là nhà của chúng ta nha..."

Cố Di Gia lại không vui, bám vào bờ vai anh, lại bắt đầu quấy anh, quấy đến lúc hơi thở của anh trở nên hỗn loạn mới bằng lòng buông ra. Cho dù cô bị hôn đến mức không thở nổi thì hình như cô cũng không rút ra được bài học, lần sau vẫn dám.

Mất một tiếng đồng hồ, hai người đã sắp xếp xong đồ vật vừa mang đến.

Phong Lẫm đi rót hai chén nước lại đây, thuận tiện lấy một ít hạt dưa và điểm tâm linh tinh.

Tết trung thu năm nay vừa lúc ở cuối tháng, đến lúc đó thời tiết cuối thu mát mẻ, rất thích hợp để kết hôn.

Anh biết cô thích hoa, cho nên chỉ nhổ cỏ dại, không nhổ những bông hoa đó.

Anh cũng hy vọng thời gian trôi nhanh để dọn vào đây ở cùng với cô.

Sau khi dọn dẹp xong, hai người không có việc gì nhưng lại không muốn rời đi bèn dọn ghế tới, ngồi ở dưới mái hiên hóng gió.

Lồng ngực Phong Lẫm hơi nóng lên, nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Hai người ngồi ở đó, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, vô cùng dễ chịu.

Cố Di Gia ăn điểm tâm, chỉ vào cây hoa trong sân nói: "Đoàn trưởng Phong, cỏ dại ở vườn này có phải anh nhổ không?"

Phong Lẫm ừ một tiếng.

Hôn lễ quyết định tổ chức vào trung thu là bởi vì trung thu là ngày nghỉ, không làm chậm trễ công việc và học tập của cả nhà.

Hoa cỏ trong vườn này rất nhiều, có thể so với vườn nhà sư đoàn trưởng Phương. Rõ ràng là chủ nhân trước của ngôi nhà này cũng là một người rất yêu hoa, cho nên những cây hoa này sinh trưởng rất tốt, chỉ là thời gian dài không có ai xử lý, để mặc nó sinh trưởng, cần phải cắt tỉa một số nhánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận