Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 362: Sự Cô Đơn Và Yếu Đuối Của Cô 4

Cô ấy cảm thán, ánh mắt không rời khỏi mặt Cố Di Gia, ngay cả mắt cũng không nỡ chớp.

Người xinh đẹp luôn có thể thu hút nhiều sự chú ý, trước kia Phương Mỹ Di vẫn cho rằng mình rất xinh đẹp, bây giờ cô ấy mới phát hiện ra, hóa ra dáng dấp bản thân cũng chỉ bình thường như thế, cô gái trước mặt mới đúng là xinh đẹp giống như tiên nữ.

Cố Di Gia nói chuyện với cô ấy mấy câu thì xác nhận rằng Phương Mỹ Di là người yêu thích cái đẹp.

Chỉ cần người có dung mạo đẹp là có thể nhận được sự tán thưởng chân thành của cô ấy, thậm chí cô ấy còn sẽ không kiềm chế được mà động tay động chân, nắm lấy tay cô mãi, không chịu thả ra.

Cố Di Gia muốn rút tay về nhưng lại bị cô ấy nắm càng chặt hơn.

Thế nên cô chỉ có thể nhìn qua Phương Mỹ Di.

Đôi mắt Phương Mỹ Di như dính lên mặt cô vậy, thấy cô nhìn cô ấy chằm chằm mới kịp phản ứng lại, nhanh chóng buông tay cô ra rồi ngượng ngùng nói: "Ngại quá, đây là bệnh cũ thôi, tôi thấy cô gái xinh đẹp thì cứ muốn nắm người ta không buông..."

May mắn là cô ấy cũng là một cô gái xinh đẹp, nếu không mấy lời này nghe thế nào cũng giống như đùa giỡn lưu manh.

Thế nhưng cô ấy không chịu được tính cách lạnh lùng của anh, trông không có vẻ gì là người dễ chung sống!

Cô cảm thấy người ngoài có hiểu lầm rất lớn với đoàn trưởng Phong, Phương Mỹ Di và rất nhiều đồng chí nữ đều có chung suy nghĩ như thế.

Phương Mỹ Di nhìn cô đầy thương hại: "Anh ấy tốt chỗ nào chứ? Gương mặt lúc nào cũng lạnh như băng, nhìn đã thấy sợ. Cơ thể đó, khí thế đó, nhìn qua là biết anh ấy không phải người chịu thua ai, nếu sống chung với anh ấy thì cho dù không bệnh cũng sẽ sinh bệnh đấy." Cô ấy cảm thán: "Đương nhiên là gương mặt của anh ấy khá lắm..."

Cố Di Gia không hề nghĩ tới cô ấy có suy nghĩ như vậy, khiến cô dở khóc dở cười.

Vẻ mặt cô ấy đầy vẻ tiếc nuối, người không biết rõ tình hình sẽ tưởng rằng Phong Lẫm có nhiều điểm không tốt lắm.

Mãi tới khi cô trở thành người yêu anh thì mới biết được đoàn trưởng Phong tốt như thế nào.

Tống Nguyệt Mai bưng trà tới vừa đúng lúc nghe thấy con gái mình nói mấy lời này, sắc mặt bà ấy tối lại, trừng mắt nhìn con gái, ý bảo cô ấy tem tém lại.

Bọn họ đều cho rằng đoàn trưởng Phong không phải một người yêu tốt, nếu muốn kết hôn thì tuyệt đối không thể tìm người như anh.

Cố Di Gia rất nghi ngờ, hỏi lại: "Đoàn trưởng Phong rất tốt mà." Vẻ ngoài của bạn trai cô rất đẹp, lại chu đáo, biết quan tâm, cơ thể cường tráng, có thể đánh nhau, đem lại cảm giác an toàn tuyệt đối, có chỗ nào không tốt sao?

Phương Mỹ Di ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác: "Cô xinh đẹp như thế sao lại nghĩ không thông mà yêu đương với đoàn trưởng Phong thế?"

Con gái tìm người yêu chính là tìm người có thể cùng chung sống với mình, có thể dỗ mình, làm bạn với mình, chứ không phải tìm một người nghiêm khắc quản lý mình, chỉ sợ ban đêm, lúc đi ngủ, nói không chừng cũng phải tuân thủ kỷ luật, không thể vượt qua giới hạn dù chỉ một bước.

Cố Di Gia nói: "Đoàn trưởng Phong tốt lắm, anh ấy chăm sóc tôi rất tốt."

Thậm chí có thể nói rằng Phong Lẫm có một gương mặt đẹp trai quá đáng, người thích cái đẹp chắc chắn sẽ thích anh.

Phương Mỹ Di nhìn mặt cô chằm chằm, rồi gật đầu nói: "Cô xinh đẹp như thế này, nếu anh ấy còn không chăm sóc cho tốt thì nữa đúng là một cái cọc gỗ thật rồi."

Trước kia Cố Di Gia cũng cho rằng như thế... Ừm, nhưng mà không có nghiêm trọng như Cố Di Gia, nhưng cô cũng cảm thấy đoàn trưởng Phong không phải người dễ đối phó.

Có điều những điểm tốt này, cô không cần nói với những cô gái khác.

Cố Di Gia dở khóc dở cười nói: "Tôi cảm thấy vấn đề chắc không nằm ở chỗ tôi xinh đẹp thế nào đâu? Mà là vì tính cách của đoàn trưởng Phong là người rất có trách nhiệm."

Cố Di Gia không thể nào phản bác được.

Nhưng như thế không có nghĩa là lúc chăm sóc người khác có thể mềm mỏng hơn một chút, hẳn là giống như kiểu hoàn thành nhiệm vụ vậy, dù sao thì chỉ cần nghĩ một chút thôi cô ấy đã cảm thấy sợ run cả người rồi.

Phương Mỹ Di lại gật gật đầu: "Anh ấy đúng là người rất có trách nhiệm."

Được rồi, cuối cùng cô cũng đã hiểu rõ, lực uy hiếp của đoàn trưởng Phong với bên ngoài quá mạnh mẽ, đến mức ấn tượng của tất cả mọi người đối với anh đều là quá cứng nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận