Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 93: Vừa Ý Em Gái Nhà Người Ta 1

Cục trưởng Ngụy đã bận rộn liên tục ba ngày, thời gian ngủ mỗi ngày chắc chắn không quá bốn tiếng.

Anh ấy mở to đôi mắt khô khốc, nhìn chằm chằm tư liệu trước mặt để xem xét từng cái, sau khi xác nhận không có sai sót gì thì cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.

Lần này, chuyện của nhà họ Khương ảnh hưởng quá rộng nhưng lại không thể điều tra gióng trống khua chiêng mà chỉ có thể làm trong âm thầm.

Nhà họ Khương còn dễ nói, chỉ sợ đám người núp trong bóng tối kia nghe được tiếng gió lại trốn đi, đến lúc đó lại bận bịu công cốc một hồi, không bàn tới chuyện cấp trên trách cứ thế nào, riêng trong lòng bọn họ đã thấy không thoải mái rồi.

Tất cả những sâu mọt gây tổn hại đến lợi ích quốc gia, nguy hại đến sự tồn tại của quốc gia, phải nên một lưới bắt hết, không chần chừ gì.

Sau khi xem hết tư liệu, cục trưởng Ngụy xoa đôi mắt sưng đau, bưng trà đặc bên cạnh lên uống mấy ngụm, lúc này mới có tâm trạng nhìn sang người đàn ông cũng đang xem xét tin tức ở một bên khác.

"Phong Lẫm, lần này may mà có cậu giúp đỡ." Anh ấy nói với vẻ biết ơn.

Nếu không có Phong Lẫm giúp một tay thì anh ấy đã không điều tra ra được nhà họ Khương đã gây ra những chuyện đó nhanh như thế, người mà phía trên phái tới cũng sẽ không nhanh như vậy.

Mọi chuyện vừa khéo như thế.

Trong lòng cục trưởng Ngụy chợt hiểu, thức thời không nói gì nữa.

Lúc trước khi dùng tội danh lưu manh sàm sỡ để nhốt Khương Tiến Vọng lại, trong lòng cục trưởng Ngụy cũng hiểu được thật ra nhốt cũng chỉ được một hai ngày thôi, dạy dỗ lại một chút là sẽ được thả ra, dù sao khi đó Cố Di Gia cũng chưa chịu thương tổn gì.

Phong Lẫm nói mà vẫn không ngẩng đầu lên: "Anh không cần cảm ơn, chuyện này cũng có liên quan đến nhiệm vụ của tôi mà."

Ở bên ngoài, nhà họ Khương đúng là rất trong sạch, cho dù là năm đó xưởng trưởng Khương thăng chức thì cũng là dùng năng lực của mình để đạt được mà không phải giở trò giống những người khác như tố cáo đối thủ, kéo người khác xuống để mình leo lên linh tinh.

Trời hơi tối, cuối cùng cục trưởng Ngụy cũng sắp xếp xong tư liệu, rốt cuộc cũng được về nhà ngủ một đêm.

Nếu để sau này bùng nổ ra thì cục trưởng cục công an như anh ấy sẽ không gánh vác nổi.

Lần này Phong Lẫm xuôi nam, đi ngang qua huyện Nam Hoài chỉ là một trạm trong số đó, mặc dù không biết nhiệm vụ của anh là gì nhưng ít nhiều cũng đoán ra được. Nếu không phải điều tra chuyện của nhà họ Khương thì e là Phong Lẫm đã rời khỏi đây từ lâu rồi, chứ không phải vẫn còn ở đây như bây giờ.

Cũng chính vì thế, nếu bảo bọn họ đi điều tra nhà họ Khương thì đúng là không điều tra ra được gì.

Nhà họ Khương đã hoạt động ở huyện Nam Hoài nhiều năm, che giấu rất sâu, muốn điều tra thì nói thật là không tra ra được gì.

Ai mà ngờ bắt tay từ chỗ bên Khương Tiến Vọng lại nhanh như thế chứ.

Phong Lẫm: "Ngày kia là tôi đi."

Cũng nhờ lúc đó Phong Lẫm đúng lúc điều tra được có khả năng nhà họ Khương có dính dáng đến thế lực ở nước ngoài, cho nên mới có thể tiếp tục giam giữ Khương Tiến Vọng.

Cục trưởng Ngụy tỏ vẻ tiếc nuối nhưng cũng biết anh còn gánh vác nhiệm vụ trên người nên không thể ở lại đây lâu được, bèn nói: "Cũng đúng, lần sau cậu quay lại nơi này, nhớ tới nhà tôi ăn bữa cơm đấy."

Có lẽ cũng là trùng hợp, không ngờ nhà họ Khương cũng bị nghi là có liên quan, thế nên Phong Lẫm mới dứt khoát tiếp tục ở lại chờ.

Anh ấy nói với Phong Lẫm đang chuẩn bị rời đi: "Cậu còn có thể ở lại mấy ngày?"

Vậy nên e là người làm anh trai như lão Cố còn lo lắng nhiều hơn.

Cục trưởng Ngụy lại nói: "Chờ chuyện này xong, tôi phải gọi điện thoại cho lão Cố, sợ là cậu ấy cũng rất lo lắng."

Phong Lẫm gật đầu, không nói gì nữa.

"Em ấy vẫn đang ở nhà tôi." Cục trưởng Ngụy nói: "Mặc dù ở nông thôn cũng tốt nhưng nhà cửa cách nhau khá xa, xảy ra chuyện cũng không kịp giúp gì. Trên thị trấn nhiều người để ý nên muốn đục nước béo cò không dễ dàng, nếu như những người đó muốn làm gì cũng khó mà làm được."

Vì Khương Tiến Vọng mà suýt chút nữa là em gái bệnh tật ốm yếu đã bị cuốn vào chuyện này, đừng nói là lão Cố, đến anh ấy còn thấy sợ trong lòng, cứ lo cô gái nhỏ sẽ bị liên lụy.

Phong Lẫm ngẩng đầu nhìn anh ấy, hỏi: "Em gái của lão Cố vẫn còn ở nhà anh sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận