Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 615: Đồ Ăn Hại 4

"Làm sao vậy?" Cố Di Gia mở miệng hỏi.

Hàng xóm gần đó cũng chạy ra xem, thấy Tiền Đức Thắng khóc như vậy bèn hỏi: "Đức Thắng làm sao vậy? Bị ai bắt nạt?"

Tiền Đức Thắng thấy có người hỏi, vừa khóc vừa chỉ vào Bảo Hoa nói: "Cậu ấy đánh con, con đánh lại, bọn họ còn cào mặt con..."

Hàng xóm nhìn về phía Bảo Hoa đứng đó, không tin lắm.

Tiền Đức Thắng lớn hơn Bảo Hoa một tuổi, bởi vì trước đây bà cụ Tiền thiên vị, cái gì tốt cũng đều cho cậu bé ăn, nuôi cậu bé trở nên mập mạp, so với những đứa trẻ cùng tuổi khác thì to lớn hơn nhiều, chị gái cậu bé ở trước mặt cậu, trông cũng thật nhỏ bé.

Vậy Tiền Đức Thắng có thể bị một cô bé nhỏ tuổi hơn mình đánh được sao?

Nhưng vết thương trên mặt cậu bé là thật.

Cố Di Gia cũng ngạc nhiên, nhìn ba cô bé.

Hàng xóm xung quanh nghe được lời này, kinh ngạc nhìn Tiền Đức Thắng.

Cố Di Gia mặc kệ cậu bé, có đồ gì ngon chưa bao giờ cho cậu bé, trong lòng cậu bé vẫn luôn nhớ kỹ.

Như vậy cô cũng không bị coi là đắc tội với Tiền Đức Thắng nhỉ?

Tiền Đức Thắng lớn tiếng khóc lóc, có lẽ là thật sự đau và oan ức, sau đó mắng: "Đúng là đồ ăn hại! Bà tôi nói các cậu là đồ ăn hại, các cậu ai cũng hư, luôn bắt nạt tôi..."

Cố Di Gia ngạc nhiên hỏi: "Cậu bé mắng gì cô?"

Tiền Đức Thắng oan ức, sinh ra tức giận, đột nhiên nhảy dựng lên, lao về phía Bảo Hoa, miệng mắng cô bé: "Tôi đánh chết cậu!"

Tiền Ngọc Phượng luống cuống, Tam Hoa chớp chớp đôi mắt, vẻ mặt ngây thơ ngơ ngác, còn Bảo Hoa thì phồng má lên, có vẻ rất tức giận.

"Anh còn nói nữa sao!"

Tuy bình thường cô không để ý nhiều đến Tiền Đức Thắng, nhưng cô cũng không nhắm đến một đứa trẻ, cùng lắm cô chỉ nhét đồ ăn ngon vào sau lưng Tiền Ngọc Phượng, không cho cậu bé thôi mà.

Bảo Hoa bĩu môi nói: "Cô út, vừa nãy chúng con đang chơi cùng với chị Ngọc Phượng ở ngoài cửa, thì đột nhiên anh ấy chạy ra, không chịu cho bọn con chơi, không chỉ đánh chị Ngọc Phượng mà còn mắng cả cô út nữa."

Thời buổi này, có rất nhiều gia đình gia trưởng thích mắng con gái là đồ ăn hại. Không cần nghĩ cũng biết, suy nghĩ của Tiền Đức Thắng, nhất định là do bà cụ Tiền dạy hư, thậm chí cậu bé còn gọi mẹ và chị gái mình là đồ ăn hại, nên gọi người ngoài như vậy cũng không phải là chuyện gì lạ.

Tam Hoa thấy vậy, cũng tiến lên, cứ vậy đưa tay cào vào mặt Tiền Đức Thắng.

Bảo Hoa lớn tiếng cáo trạng: "Anh ấy mắng cô út là đồ ăn hại, đồ ăn hại chỉ thích đồ ăn hại..."

Nhìn thấy cảnh tượng này, người lớn cuối cùng cũng hiểu vết xước trên mặt Tiền Đức Thắng từ đâu mà đến.

Bảo Hoa lập tức tức giận, nắm chặt tay, tựa hồ như muốn đánh cậu bé.

Bảo Hoa cũng không chịu yếu thế. Thân hình nhỏ bé nhanh nhẹn né tránh, túm lấy cổ áo sau lưng cậu bé, dùng nắm đấm nhỏ bé đấm cậu bé, đánh đau đến mức khiến Tiền Đức Thắng ngoác miệng kêu lên, rõ ràng cậu bé không phải đối thủ của cô bé.

Tay chân Tiền Ngọc Phượng trở nên lúng túng, lắp bắp ra can ngăn: "Đừng, đừng đánh..." Chỉ là cô bé vừa mới can ngăn, đã bị một chân Tiền Đức Thắng đá trúng, khiến cả người cô bé ngã ngửa ra sau, may được Cố Di Gia đỡ lại.

Bảo Hoa âm mưu kéo Tiền Đức Thắng sang một bên, vừa đánh vừa mắng cậu bé: "Em sớm đã muốn đánh anh từ lâu rồi kẻ xấu ạ, luôn bắt nạt chị gái mình, học thì dở ẹc, đúng là đồ xấu xa!"

Bảo Hoa còn cố ý trêu tức, làm mặt xấu với cậu bé: "Đánh không! Đánh không! Tiền Đức Thắng là đồ xấu, đánh không!"

Cô vô thức muốn đi tới ngăn cản hai đứa trẻ đánh nhau, nhưng Bảo Hoa đã hét lên: "Cô út, cô đừng đến, anh ấy rất xấu xa, sẽ đánh cô đấy."

Cố Di Gia: "..."

Cố Di Gia hoảng sợ, chạy nhanh nói: "Các con đừng đánh nữa."

Mắt thấy hai đứa trẻ đánh nhau thành cục, bác gái hàng xóm cuối cùng cũng không thể xem nổi nữa, đến ngăn hai đứa bé ra.

Tiền Đức Sinh bị đánh đến nỗi chảy máu, vẻ mặt hung ác muốn xông tới: "Tôi đánh chết mấy người, đánh chết mấy người..."

Bác gái đang ôm cậu bé không cẩn thận bị cậu bé cào xước, đau đớn kêu lên một tiếng.

Cơ thể của cô út yếu ớt như vậy, lỡ bị đánh trúng thì không ổn chút nào.

Tiền Đức Thắng: "A a a... Đánh chết cậu!"

Bảo Hoa: "Đồ xấu đồ xấu!"

Nhị Hoa: "Xấu xấu xấu!"

Tam Hoa cũng mắng theo: "Xấu xa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận