Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 997: Về Tứ Hợp Viện Đón Tết 3

"Anh còn muốn làm?" Đôi mắt cô phun lửa.

Ánh mắt đoàn trưởng Phong do dự, nhìn bộ dạng này của anh là biết ngay anh vẫn chưa làm đủ, vẫn còn muốn tiếp tục.

Cuối cùng vẫn là ý chí của cô không đủ mạnh mẽ, hoặc cũng có lẽ là do nhan sắc của người đàn ông quá mê người, nên không biết từ khi nào cô và anh lại ôm nhau rồi tiếp tục quấn quít trên giường.

Mãi cho đến lúc chạng vạng tối, rốt cuộc hai người mới sửa soạn bản thân gọn gàng và về khu tập thể ăn cơm tối.

Tư lệnh Phong và Quản Tễ biết hôm nay bọn họ sẽ về, hiếm khi hai người không tăng ca quá muộn, nên khi về đến nhà và nhìn thấy con trai út và con dâu út đều ở đây thì cực kỳ vui vẻ.

Lúc ăn cơm, Cố Di Gia hỏi: "Cha, mẹ, năm nay chị hai và anh ba có về không ạ?"

Cha mẹ Phong Bắc Thần không xin nghỉ được nên không thể về, trước mắt thì chị hai và anh ba còn chưa biết tình hình.

Quản Tễ thở dài: "Hôm qua chúng nó gọi điện thoại về, nói là năm nay chúng nó không được nghỉ phép, và nói qua Tết sẽ cố gắng về."

Mấy ngày kế tiếp, hai người không đi đâu cả mà chỉ ở nhà quấn quýt với nhau.

Cố Di Gia cũng cảm thấy tự mình đang tìm rắc rối cho chính mình, nhưng nghĩ tới thời gian anh về không còn nhiều thì lại có chút không nỡ.

Là người miền Nam, nên dù trời có lạnh đến mấy thì cô cũng phải tắm rửa, nhất là khi vừa đi ra ngoài về, nếu không tắm sẽ cảm thấy khó chịu, hoặc dù chỉ là lau người cũng được.

(*) Nguyên văn 食色性也 (thực sắc tính dã): ăn uống và làm chuyện nam nữ là bản tính của con người.

Về đến nhà, Phong Lẫm lại chăm chỉ đi nấu nước cho vợ mình tắm rửa, ý tứ không cần nói cũng biết.

Cố Di Gia lại càng chán nản hơn: "Sớm như vậy sao?"

Cho nên năm nay chỉ có mấy người bọn họ ăn tết với nhau.

Cô nép vào trong ngực người đàn ông, tâm trạng lại không khỏi trở nên ủ dột, rồi hỏi: "Anh Lẫm, khi nào thì anh đi?"

Cố Di Gia hơi buồn cười mà ôm cổ anh rồi hôn một cái, cô nũng nịu nói: "Hôm nay đi ra ngoài một chuyến rồi, anh cũng phải tắm rửa sạch sẽ, nếu không thì không được lên giường."

Sau khi ăn cơm ở bên nhà cha mẹ chồng xong, Cố Di Gia và Phong Lẫm lại trở về tứ hợp viện.

Tục ngữ nói thực dục là bản năng*, ăn tủy mới biết vị, hai người vẫn còn trẻ, lại thêm thời tiết lạnh, bên ngoài không có gì để đi dạo, bọn họ ở nhà cũng không có chuyện làm, nên chỉ có thể tìm chuyện để làm.

Cố Di Gia ngẩng đầu và trao cho anh một nụ hôn triền miên, rồi mơ hồ nói: "Anh đừng nói xin lỗi."

Phong Lẫm ôm mặt cô và hôn một lúc, giọng nói trầm thấp phát ra từ trong cổ họng vô cùng gợi cảm.

Cô không phải kiểu người vô lý, thời gian của anh đã được xếp lịch rõ ràng, việc có thể ở bên cô bao lâu, không phải là việc mà anh có thể quyết định.

"Qua mùng mười Tết." Phong Lẫm nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô.

"Anh xin lỗi." Anh cúi đầu hôn một cái lên khóe mắt cô, mang theo sự thương xót dè dặt, anh cảm thấy thật sự có lỗi vì mình không thể ở bên cô lâu được.

Không ngờ Du Phong và Tần Mộng Kiều cũng đang đốt pháo nên mọi người lập tức nhập hội và chơi đùa cùng nhau, bạn bè tới lui cùng với những âm thanh sôi nổi không dứt bên tai.

Tuy năm nay chỉ có sáu người đón tết với nhau, nhưng so với những năm trước chỉ có ba người Quản Tễ, tư lệnh Phong và chị Điền thì không khí vẫn náo nhiệt hơn, cộng thêm cả Phong Bắc Thần, đây cũng xem như là ba thế hệ gia đình quây quần bên nhau.

Mãi cho đến khi gần đến giờ, Du Phong mới kéo Tần Mộng Kiều rời đi và hẹn bọn họ đi hội chùa vào buổi chiều Mùng một Tết ngày mai.

Chớp mắt đã tới giao thừa.

Sau khi ăn xong bữa cơm tất niên, Phong Bắc Thần kéo Phong Lẫm và Cố Di Gia cùng đi ra đốt pháo.

Phong Lẫm im lặng ôm chặt cô.

Sau khi đốt pháo xong, Du Phong còn kéo Tần Mộng Kiều cùng đến nhà họ Phong và xem TV với bọn họ.

Tư lệnh Phong có lắp đặt TV trong nhà, tiếc là bây giờ vẫn chưa đến chương trình Đêm hội mùa Xuân, nên cũng không có nhiều cái để xem, và mọi người chỉ có thể xem những cái là lạ thôi.

Cố Di Gia cũng không mấy hứng thú với chương trình hiện tại, cộng thêm TV trắng đen thực sự không có gì đáng xem nên cô đã lấy bộ bài ra và đánh bài với mọi người.

Sáng sớm, Cố Di Gia và Phong Lẫm mang theo quà mừng năm mới mà họ đã mua về, sau đó giúp đỡ nhau dọn dẹp nhà cửa, dán câu đối, treo đèn lồng... Mọi thứ tràn ngập không khí rộn ràng đón tết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận