Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 65: Tương Thân 3

Sáng sớm hôm nay, cô ta đã xin nghỉ rồi đi đến xưởng gang thép hỏi thăm chuyện này, không ngờ thật sự là Khương Tiến Vọng.

Cố Minh Nguyệt sợ ngây người, cô ta cũng không tin tưởng chuyện này, nghe nói Khương Tiến Vọng còn đang bị giam ở cục công an nên đã quyết định đến đó xem tình hình.

Cô ta phí chút sức, lại dùng quan hệ, cuối cùng mới gặp được Khương Tiến Vọng đang bị giam.

Vốn dĩ Khương Tiến Vọng cũng không muốn để ý đến Cố Minh Nguyệt, nhưng nghĩ đến cô ta là chị gái của Cố Di Gia, anh ta càng thêm tức giận, hận không thể khiến cho người nhà họ Cố biến mất trước mặt mình.

Sau khi bị nhốt, Khương Tiến Vọng không còn hy vọng gì với nhà họ Cố nữa. Cho dù Cố Di Gia có đẹp đến mấy, làm anh ta động lòng đến mấy, thì một người phụ nữ có thể nhẫn tâm dùng tội giở trò lưu manh làm công an bắt anh ta đi, anh ta cũng không thích nổi, bây giờ chỉ có chán ghét thôi. Thậm chí anh ta còn cảm thấy hôm nay Cố Minh Nguyệt đến đây để chê cười mình.

Cuối cùng Cố Minh Nguyệt khuyên bảo mãi, nói bản thân chỉ quan tâm anh ta, còn khẳng định Gia Gia không có ý đó thì mới làm Khương Tiến Vọng tin tưởng Cố Minh Nguyệt không phải đến chê cười mình.

Khương Tiến Vọng nhìn chằm chằm Cố Minh Nguyệt, cuối cùng cũng hiểu ra người phụ nữ này thích mình.

Điều này làm anh ta không biết nên khóc hay cười.

Khương Tiến Vọng cũng không biết phân đoạn nào có vấn đề, cục công an lại không sợ ủy ban, cũng không thèm để ý mặt mũi của cha anh ta, kiên trì nhốt anh ta lại.

Khương Tiến Vọng gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Khương Tiến Vọng nhìn người đàn bà này, cảm thấy cô ta cực kỳ ngu xuẩn, ngoài miệng nói: "Nhưng lúc đó cô ta không phủ nhận cho nên tôi mới bị nhốt lại, không biết khi nào mới có thể đi ra ngoài."

Cố Minh Nguyệt nói: "Chắc chắn là hiểu lầm, em sẽ đi tìm Gia Gia, hỏi xem..." Đột nhiên nghĩ đến gì đó, giọng điệu cô ta đầy chờ mong: "Nếu Gia Gia nói anh không giở trò lưu manh với em ấy, có phải anh có thể được ra ngoài phải không?"

Anh ta nói cho Cố Minh Nguyệt mình bị đưa vào cục công an kiểu gì, đồng thời ra vẻ đau lòng, nói: "Tôi không ngờ Cố Di Gia lại là loại người như vậy, tôi chưa làm gì cả, vậy mà cô ta nói tôi giở trò lưu manh với cô ta..."

Khương Tiến Vọng không nói gì, chỉ nhìn cô ta với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, anh ta muốn biết người này có thể làm được đến mức nào.

Khương Tiến Vọng không ngu, chỉ là bên cạnh anh ta có quá nhiều phụ nữ muốn gả cho mình, anh ta đã quá quen với những ánh mắt như vậy, cho nên chưa từng để ý đến chút tâm tư của Cố Minh Nguyệt. Hơn nữa, cô ta là chị gái của Cố Di Gia, biết rõ anh ta muốn cưới Cố Di Gia, thế mà cô ta còn nảy sinh suy nghĩ này, quả nhiên người đàn bà này quá ti tiện.

Nhưng Cố Di Gia sẽ sửa lại lời nói sao?

"Chắc chắn là hiểu lầm thôi!" Cố Minh Nguyệt nôn nóng nói: "Gia Gia không phải loại người này..."

Khương Tiến Vọng mỉm cười, đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ.

Mặc dù hiện tại chưa ra quyết định xử lý như thế nào nhưng cũng không cho anh ta rời đi. Chuyện này khiến anh ta lo sợ không yên.

Cho dù ở thị trấn cũng có không ít người như vậy.

Nói đến đây anh ta lại bừng lên cơn giận.

So với Cố Di Gia đáng giận luôn từ chối anh ta thì những người phụ nữ như Cố Minh Nguyệt cũng không tệ.

Cố Minh Nguyệt hạ quyết tâm, trịnh trọng nói: "Chủ nhiệm Khương, anh yên tâm, chuyện anh chưa từng làm, không ai có thể bôi nhọ anh!"

Mặc dù cô ta không đẹp như Cố Di Gia nhưng cũng là một người đẹp, hơn nữa bỏ qua bộ đồ đang mặc, nhìn không giống người nhà quê, ngược lại giống như những người con gái trẻ trung, tự tin, có được việc làm trong thành phố.

Cố Di Gia lạnh nhạt nói: "Cố Minh Nguyệt, chị đến đây trách móc tôi chỉ vì một người ngoài?"

Rõ ràng được một người đàn ông giỏi giang như vậy coi trọng, những người khác muốn cũng không được, thế mà cô lại khinh thường, không chỉ từ chối mà lại còn đưa người ta vào tù...

Cố Minh Nguyệt nhớ lại lúc nhìn thấy Khương Tiến Vọng ở cục công an, lại nhìn Cố Di Gia lúc này, cô ta càng thêm khó chịu.

*

Tại sao người với người lại khác nhau lớn đến như vậy?

Khương Tiến Vọng nghĩ thầm trong lòng, nhìn Cố Minh Nguyệt rời đi, trong lòng ác độc nghĩ, nếu Cố Di Gia hối hận, sau này cho dù gả cho mình, anh ta cũng sẽ thẳng tay trả thù cô.

Tình cảm giữa nguyên chủ và Cố Minh Nguyệt rất tốt, cô ấy nguyện ý gọi một tiếng "chị Minh Nguyệt" nhưng bây giờ Cố Di Gia không hề có chút cảm tình nào với cô ta, cô thật sự không gọi được chữ "chị" kia cho nên đành gọi thẳng tên.

Mặc dù không lễ phép nhưng Cố Di Gia thực sự không muốn gọi chị, ngay cả diễn kịch cũng không muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận