Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 530:

Chú Vinh cầm mấy chiếc túi da rắn lớn đến để cất đồ giúp họ.

Có nửa con heo, nửa con dê, ngoài ra còn có thịt khô, lạp xưởng, cá khô. Cái chân trâu kia ông ấy cũng định cất nốt vào túi da rắn. Thế nhưng Phong Lẫm đã ngăn ông ấy lại.

"Chỗ thịt trâu này chú giữ một nửa đi."

Chú Vinh nói: "Cho bọn cháu hết. Nhiều thịt thế này, một mình chú cũng không ăn hết, cho Chu Sinh mang về cũng không được bao nhiêu."

Chú Vinh họ Chu, Chu Sinh là tên của cháu trai ông ấy.

Phong Lẫm nói: "Bây giờ trời lạnh, có thể để ở bên ngoài được rồi. Không phải chú thích ăn thịt trâu à? Hôm nào cháu bảo chiến hữu ở Tây Bắc gửi chút thịt trâu khô đến đây cho chú nếm thử."

Trên mặt chú Vinh nở một nụ cười: "Được rồi, vậy thì giữ lại một nửa."

Ông ấy mang chiếc chân trâu kia vào phòng bếp, dùng dao phay chặt thành hai nửa, sau đó nhét một nửa vào trong túi da rắn.

Hương vị của thịt là thứ mà rau xanh không thể nào so sánh được. Nếu trong bụng không chút nước luộc thịt nào thì cảm thấy ăn cái gì cũng không ngon. Không những thế thân thể này của cô lại không nên cô vô cùng thèm ăn thịt.

Sau khi cất hết thịt, Cố Di Gia nhìn thoáng qua đoàn trưởng Phong, trong mắt lộ ra ý cười.

Cũng may chú Vinh có cách, âm thầm tìm kiếm được loại thịt mà không cần phiếu này, chỉ là loại thịt này không nhiều lắm. Bây giờ là mùa đông, hơn nữa đã sắp tết cho nên mới ông ấy mới có thể dựa vào quan hệ mua được nhiều thịt như vậy.

Hai người cứ thì thầm nói chuyện, cả quá trình đoàn trưởng Phong đều không hề lên tiếng.

Ở niên đại này, ăn thịt là một hy vọng xa xôi của người dân. Dù có là quân nhân có tiền lương cao thì người nhà cũng không thể ăn thịt mỗi ngày, bởi vì mua thịt còn phải có phiếu thịt. Một tháng được bao nhiêu phiếu thịt đã là con số cố định. Phiếu thịt dùng hết rồi thì dù có tiền cũng không mua không được thịt nữa, ăn thịt phải ăn tiết kiệm.

Tuy chú Vinh vẫn lấy tiền nhưng rõ ràng là lấy ít. Phong Lẫm thấy thế thì lại nhét cho ông ấy thêm một tờ nhân dân tệ trị giá lớn.

Cuối cùng, ông ấy cũng nhét đầy vài cái túi da rắn. Chủ yếu đều là các loại thịt khô gì đó, còn các loại thịt tươi thì để riêng.

Người nghiêm túc và đứng đắn giống như đoàn trưởng Phong mà có thể giữ im lặng trong trường hợp này, có thể thấy được anh cũng không phải loại người cổ hủ.

Rất hiếm khi không cần phiếu mà vẫn có thể mua được thịt. Những loại thịt như thế sẽ có rất nhiều người tranh giành.

Cố Di Gia nhìn đến mức kinh ngạc và cảm thán. Từ lúc đi vào thế giới này, cô chưa từng thấy qua nhiều thịt như thế.

Cố Di Gia không thể giúp gì nên đành ở bên cạnh vừa nhìn vừa nói chuyện phiếm với chú Vinh, hiểu rõ hơn về lai lịch của số thịt này. Cô phát hiện, toàn bộ số thịt này đều mua được nhờ vào các mối quan hệ của chú Vinh, hơn nữa ông ấy còn "móc nối" với vài lái buôn thịt.

Đoàn trưởng Phong không để ý tới lời này, cứ một mực nhét cho ông ấy rồi nói: "Lần sau có thịt chú lại bảo cháu, cháu qua đây lấy."

Cố Di Gia là một người bình thường, cô cũng thích ăn thịt.

Chú Vinh không từ chối được nên đành phải nhận lấy, cười nói: "Mấy năm nay, thằng nhóc là cháu thông minh hơn rồi đấy. Trước kia chưa bao giờ thấy đến tìm chú mua đồ cả. Quả nhiên sau khi cưới vợ, đàn ông sẽ trưởng thành, hiểu được mấy thứ như củi gạo mắm muối, tương giấm trà."

Sau khi cất gọn mọi thứ, Phong Lẫm lấy tiền từ trong túi ra.

"Hừ, cháu làm gì đấy?" Chú Vinh tức giận nói: "Tiền đưa đủ là được rồi, cháu không cần đưa nhiều cho chú, chú mua số thịt này cũng chẳng tốn bao nhiêu."

Cố Di Gia lại cười không ngừng.

Cố Di Gia cũng cười theo, nói chen vào: "Có lẽ là bởi vì cháu quá kén ăn."

Chú Vinh thầm thấy hơi buồn cười. Quả nhiên đàn ông trước khi kết hôn và sau khi kết hôn hoàn toàn khác nhau.

Năm ngoái, anh có người yêu thì anh đã tự giác đến đây tìm ông ấy, nhờ ông ấy mua cho ít thịt. Năm nay cưới vợ xong lại còn mua nhiều hơn.

"Đàn ông lấy vợ rồi thì phải đối xử tốt với vợ." Chú Vinh gật đầu: "Cái này thằng nhóc Phong làm rất tốt."

Trước kia Phong Lẫm toàn ăn ở trong quân đội, anh chưa bao giờ để ý chuyện ăn uống tốt xấu thế nào, càng không bao giờ mua đồ đạc gì đó với ông ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận