Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 286: Đoàn Trưởng Phong Dỗ Dành 3

Phong Lẫm nắm tay cô xoa nhẹ một lúc, thấy cô nhìn chằm chằm vào người mình, làm anh có chút không được tự nhiên, ho nhẹ, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

"Muốn đưa tương ớt cho anh." Cố Di Gia cười nói: "Cái này do chị dâu em làm, chị ấy nói anh thích ăn."

Đoàn trưởng Phong hơi ngẩn người, anh nói với chị dâu rằng mình thích ăn tương ớt từ lúc nào vậy?

Điều đầu tiên anh nghĩ đến là chị dâu Trần Ngải Phương quan tâm đến anh, bảo người yêu anh đi đưa tương ớt cho anh, thuận tiện cho bọn họ gặp mặt.

Nhưng rất nhanh, suy nghĩ này đã bị anh phủ định.

Mặc dù Trần Ngải Phương là người thông minh, nhưng không cần thiết phải làm vậy, hơn nữa nếu anh muốn gặp người yêu, có thể mặt dày đến nhà là được, không cần cô đi xa đến đây, có lẽ có chuyện khác.

Nhớ đến khuôn mặt mất tự nhiên của cô, Phong Lẫm kéo cô ngồi xuống, nắm tay cô, chậm rãi hỏi: "Gia Gia, còn có chuyện gì không?"

Cố Di Gia nhìn anh, nói: "Chị dâu nói, chờ đến ngày nghỉ, chủ nhiệm Tống của Hội Liên hiệp phụ nữ muốn mời nhà em và anh cùng đi đến nhà sư đoàn trưởng Phương ăn bữa cơm."

Hai má của Cố Di Gia đỏ ửng, nhưng vẫn cau mày: "Nhưng, nhưng..."

Mặc dù lá gan của cô không nhỏ, nhưng đột nhiên mẹ chồng tương lai xuất hiện, cũng sẽ thấy hơi bối rối đúng không?

Cố Di Gia: "..." Nhất, nhất định phải nóng vội như vậy sao?

Phong Lẫm tiếp tục nói: "Vốn dĩ mẹ anh muốn xin nghỉ đến gặp em, may mà cha anh đã khuyên nhủ." Anh cũng từ chối, lo lắng với tính cách kia của mẹ sẽ dọa người yêu của anh bỏ chạy.

Đột nhiên anh hiểu ra cô đang lo lắng cái gì, sắc mặt lo lắng vừa rồi đến từ đâu.

"Nhưng mẹ nói có gửi đồ cho em, hy vọng với lòng nhiệt tình của mẹ, em sẽ không ghét bỏ đứa con trai lạnh như băng không biết lãng mạn của bà ấy."

Sắc mặt của Phong Lẫm hơi cứng lại.

Cố Di Gia thầm thở phào nhẹ nhõm, may mắn cha của Phong Lẫm đã khuyên được.

Phong Lẫm nắm chặt tay cô, không vội vã nói mấy lời đảm bảo gì đó, mà nói: "Lúc trước anh gọi điện về nhà, nói cho mẹ anh, anh có người yêu."

Mặc dù anh không thích mấy mối quan hệ phiền phức này, nhưng không có nghĩa anh không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, chỉ là ngày thường không cần thôi.

Nhưng cái gì, cô lại không nói ra.

Cuối cùng Cố Di Gia không nhịn được bật cười thành tiếng.

Đoàn trưởng Phong nghiêm túc gật đầu, cần thiết, nếu đã có người yêu, vậy phải nói cho phụ huynh, anh hẹn hò với cô với mục đích kết hôn.

Thấy cô cười, đoàn trưởng Phong thầm thở phào nhẹ nhõm, anh không thích nhìn thấy sắc mặt buồn bã lo lắng của cô, những biểu cảm đó không nên xuất hiện trên mặt cô.

Vừa mới yêu đương, cô còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để gặp phụ huynh của bạn trai, bây giờ cô còn sắp phải đi gặp các bậc trưởng bối không phải cha mẹ của bạn trai, cô cảm thấy có chút lo lắng.

Đoàn trưởng Phong mặt không cảm xúc nói ra những lời này, có chút buồn cười, cũng rất có sức thuyết phục.

Mặt của đoàn trưởng Phong không cảm xúc: "Anh không quen bọn họ." Sợ cô nghĩ nhiều, anh lại nói: "Trước kia anh chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, đến khi gặp được em..."

Trước kia, khi nghe chị dâu và chị dâu Diệp nói chuyện phiếm, nghe thấy ai đã từng muốn giới thiệu con gái, cháu gái hay là cả em gái trong nhà cho đoàn trưởng Phong.

Không thể nào, đoàn trưởng Phong hiện đại như vậy, ở thời đại này lại có suy nghĩ không kết hôn?

Cho dù thân thể ốm yếu, cũng không thể vây nhốt tư tưởng và linh hồn tự do của cô.

Anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán của cô.

Cô nên tự tin, vui vẻ và trong sáng.

Nói đến đây, anh có hơi xấu hổ.

"Thật ra anh cũng không tốt đến vậy, mẹ anh cũng lo lắng em ghét bỏ anh, lo lắng nếu anh và em không thành đôi, sợ rằng đời này anh thật sự không kết hôn."

Cố Di Gia nghe vậy, rất khó tin, hai mắt mở to.

Cố Di Gia mỉm cười, nói: "Mẹ anh... Khụ, có phải quá coi thường anh rồi hay không? Giá thị trường của đoàn trưởng Phong rất tốt, trong khu tập thể có rất nhiều người muốn giới thiệu họ hàng thân thích cho anh đó."

Mặc dù không biết có thật hay không, nhưng Cố Di Gia rất vui, lo lắng trong lòng cũng dần nguôi ngoai.

Cuối cùng, Phong Lẫm không thể nào kìm lòng được, ôm thiếu nữ xinh đẹp ngoan ngoãn trước mặt vào trong lòng ngực, dùng nhiệt độ cơ thể của mình để làm ấm thân thể của cô.

"Đừng lo, sau khi bọn họ biết về em, chỉ thấy vui mừng, cuối cùng cũng có một cô gái làm anh nguyện ý kết hôn, bọn họ rất biết ơn em, sẽ không có suy nghĩ khác."

Khi đó cô còn chưa hẹn hò với đoàn trưởng Phong, chỉ thấy giống như đang hóng chuyện của một người quen, nên không để trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận