Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 796: Tân Hôn Vui Vẻ 5

Cố Di Gia liếc qua rồi không thèm để ý đến hai người, cô đi theo đoàn trưởng Phong vào phòng khách để cho hai người kia có thể tâm sự ngoài sân.

Cô hiểu được cảm giác khó khăn khi mới yêu nhau đã phải chia xa.

Đoàn trưởng Phong thấy cô nhìn chằm chằm vào túi da rắn thì nói: "Túi này là mẹ nhờ anh Thần đưa tới đây cho vợ chồng mình."

Những đồ còn lại là quà của nhà họ Quản gửi cho nhà họ Phương.

Cố Di Gia không ngờ mẹ chồng còn nhờ anh họ Quản đưa đồ lại đây, cô bắt đầu mở túi ra xem đồ bên trong.

Buổi tối, Phương Mỹ Di cũng ăn cơm tối ở đây.

Cơm nước xong, Quản Hạo Thần đưa Phương Mỹ Di về nhà, tiện thể đưa quà tặng của nhà họ Quản cho nhà họ Phương luôn.

Cố Di Gia và Phong Lẫm ở nhà dọn dẹp lại phòng cho khách.

"Quan hệ lâu đời của nhà họ Quản đấy mà."

Cố Di Gia cầm theo quà cưới tặng cho Phương Mỹ Di đi tới nhà sư đoàn trưởng Phương.

"Nghe anh ấy nói là dẫn đồng chí Phương đi chơi." Đoàn trưởng Phong nói: "Ngày hôm qua anh ấy còn vào thị trấn để dẫn đồng chí Phương đi mua đồ và gặp bạn bè."

Phong Lẫm là họ hàng của chú rể nên phải tới nhà ăn hỗ trợ từ sáng sớm, ban đầu Cố Di Gia cũng muốn đi giúp đỡ nhưng tất cả mọi người đều cố ý không cho cô phụ, bảo cô đi gặp Phương Mỹ Di là được.

Bởi vì Quản Hạo Thần là một người bận rộn nên toàn đi sớm về trễ. Buổi sáng cô còn chưa dậy thì Quản Hạo Thần đã ra ngoài, đến buổi tối cô đã ngủ say thì Quản Hạo Thần mới về nhà, hai người vậy mà chẳng chạm mặt nhau được mấy lần.

Cửa lớn mở toang, mọi người đi ngang qua đều có thể nhìn thấy khung cảnh tấp nập trong phòng.

Thật ra lúc biết tin Quản Hạo Thần sẽ tới đây thì Phong Lẫm đã quét tước sạch sẽ rồi, hiện giờ chỉ cần trải đệm chăn đã phơi khô lên giường là được.

Nhà của sư đoàn trưởng Phương lúc này rất náo nhiệt.

Cố Di Gia không nhịn được cảm thấy hơi tò mò: "Anh họ Quản sắp kết hôn rồi mà sao bận rộn quá vậy, sao em chẳng thấy anh ấy được mấy lần?"

Trong nhà có thêm một người cũng không có gì khác biệt với Cố Di Gia.

Chớp mắt đã tới ngày cưới của Phương Mỹ Di và Quản Hạo Thần.

"Gia Gia, Mỹ Di ở trong phòng nó đấy." Phương Mỹ Hà đỡ bụng bầu nói với cô khi vừa gặp mặt.

Cố Di Gia kinh ngạc nhìn anh: "Anh họ Quản cũng có bạn bè ở đây à?"

Cố Di Gia chào chị Mỹ Hà một tiếng rồi cười chào hỏi mọi người trong phòng sau đó mới đi tìm Phương Mỹ Di.

Vì chuyện kết hôn của Phương Mỹ Di nên hai đứa con trai của sư đoàn trưởng Phương cũng chạy từ tỉnh khác về gấp. Họ còn dẫn theo vợ con về chung, có thêm một ít bạn bè lâu đời của nhà họ Phương và họ hàng ở nông thôn tới, căn nhà cực kỳ náo nhiệt.

Lúc Cố Di Gia tới cửa, cô nhìn xung quanh nhưng không tìm thấy Phương Mỹ Di.

Đồng chí nữ kia xinh đẹp như thế, rõ ràng trông rất trẻ sao lại cưới chồng rồi chứ? Chồng lại còn là đoàn trưởng Phong đáng sợ kia nữa...

Phương Mỹ Hà buồn cười nói: "Đương nhiên là có chồng rồi, chồng của cô ấy là đoàn trưởng Phong đó."

Cố Di Gia chào mọi người rồi đưa quà cưới cho Phương Mỹ Di: "Mỹ Di, chúc cậu tân hôn vui vẻ!"

Có người hỏi: "Chị Mỹ Hà, đồng chí nữ lúc nãy là ai thế? Bạn của chị Mỹ Hà à? Cô ấy, cô ấy đã cưới chồng chưa?"

Cô ấy vừa vui sướng vừa thương Cố Di Gia, đây là một món quà bằng cả tấm lòng, cô còn phải vội vàng nộp bản thảo, vậy nên có thể hiểu được cô phải tranh thủ thời gian để may đồ cho mình.

Lúc cô vào nhà, có rất nhiều người thấy cô, đặc biệt là các đồng chí nam trẻ tuổi.

Những cô gái xung quanh giơ tay sờ sờ thử, có người không nhịn được hỏi Cố Di Gia có thể làm giúp các cô ấy hay không.

Tặng quà mà, phải tặng đúng thứ mà người nhận quà yêu thích mới được xem như tặng quà.

Cố Di Gia nói: "Bình thường, cậu thích là được rồi."

Người thanh niên hỏi câu này hơi đỏ mặt.

Phương Mỹ Di rất tò mò về quà cưới của cô, cô ấy không nhịn được mở ra xem, phát hiện món quà là hai bộ trang phục mùa thu nên lấy ra xem thử thì làm cho mọi người ở đây đều phải ồ lên.

Những cô gái trẻ ở đây đều rất trẻ, không có cô gái nào có thể từ chối một bộ trang phục xinh đẹp.

"Xinh quá đi mất!" Phương Mỹ Di lộ rõ sự yêu thích của mình, cô ấy ướm thử lên người: "Cậu làm mất nhiều thời gian lắm đúng không?"

Nghe thế, những đồng chí nam đang chộn rộn đều uể oải.

Sau đó, cô lại giới thiệu mọi người ở đây với Cố Di Gia, tất cả đều là họ hàng và bạn bè thân thiết của nhà họ Phương cố ý tới đây tham gia đám cưới.

"Gia Gia, cậu tới rồi!" Phương Mỹ Di vui vẻ nói rồi giới thiệu cô với mọi người xung quanh: "Đây là bạn tốt của tôi, Cố Di Gia."

Cố Di Gia đi vào phòng của Phương Mỹ Di, cô phát hiện ở đây cũng có rất nhiều người, đều là những cô gái trẻ.

"Cái này không được!" Phương Mỹ Di từ chối, cô ấy nhíu mày nói: "Gia Gia bận rộn như thế sao có thời gian làm quần áo cho người khác chứ, mọi người muốn có quần áo mới thì đi tìm thợ may đi."

Cô ấy nói ra lời này làm cho hai cô gái đang ngồi trong phòng có vẻ rất không vui nhưng ráng nhịn không cãi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận