Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 215: Đoàn Trưởng Phong Sấm Rền Gió Cuốn 1

Lúc này chính ủy Lưu cũng đối mặt với sự oán trách của vợ ông ấy.

"Đoàn trưởng Phong là người yêu của em gái đoàn trưởng Cố từ khi nào? Tại sao tin tức này không một ai biết? Vốn tôi còn nghĩ là qua một thời gian nữa, gọi đứa em họ nhà mẹ đẻ của tôi tới, để con bé và đoàn trưởng Phong gặp mặt, chỉ cần hai người bọn họ hợp nhau, ông cũng không cần rầy rà như thế này, ngày nào cũng lo lắng cho việc cưới xin của đoàn trưởng Phong..."

Vẻ mặt chính ủy Lưu kinh ngạc nhìn bà ấy: "Phong Lẫm có người yêu à? Chuyện từ khi nào thế?"

Trong lòng ông ấy thầm nghĩ, chẳng lẽ tốc độ của Phong Lẫm nhanh như vậy, thế mà đã cùng với em gái đoàn trưởng Cố?

Vợ chính ủy Lưu là Miêu Thúy Thúy nói: "Bên ngoài đều đồn, nói hóa ra đoàn trưởng Phong đã là người yêu của em gái đoàn trưởng Cố, hôm qua cậu ấy còn đặc biệt cùng em gái đoàn trưởng Cố đến trường đón cháu tan học."

Người không biết chuyện còn tưởng rằng đó là một nhà mấy người chứ.

Nghe nói đâu lúc ấy có phụ huynh đi đón con nhìn thấy cũng rất buồn bực, sau đó nghe nói hai người bọn họ là người yêu thì đều tỏ ra giật mình. Vì thế cách nói người yêu này truyền đi càng lúc càng nhanh.

Cảm xúc đầu tiên của chính ủy Lưu sau khi nghe là vui vẻ, sau đó ông ấy cảm thấy không đúng.

Trước đây, đồng chí Tống Nguyệt Mai là vợ sư đoàn trưởng cũng giới thiệu đồng chí nữ cho đoàn trưởng Phong, nhưng anh đều không thấy hợp ý, ngay cả những cô gái xinh đẹp trong đoàn văn công anh cũng không vừa ý, có thể là vì sở thích của đoàn trưởng Phong tương đối đặc biệt, lỡ như anh đột nhiên coi trọng em gái họ nhà mẹ đẻ của mình thì sao?

Miêu Thúy Thúy vội vàng gọi ông ấy: "Lão Lưu, ông muốn đi đâu? Trời sắp tối rồi, ông còn chưa ăn cơm xong."

Bà ấy biết chồng mình là chính ủy, phản ứng với một vài chuyện rất nhanh, ít nhiều bà ấy cũng chịu ảnh hưởng từ ông ấy.

Chính ủy Lưu suy nghĩ một lát, sau đó đứng lên, đi ra ngoài.

Chính ủy Lưu nghi ngờ nói: "Đây là chuyện từ khi nào? Bà nói cho tôi biết xem."

Vì vậy ông ấy lại đi đến văn phòng, quả nhiên đèn văn phòng đang sáng, có thể đoán được là Phong Lẫm còn chưa tan tầm, ông ấy gõ cửa đi vào, nhìn thấy người kia đang bận rộn ngồi trước bàn làm việc.

Tuy rằng Phong Lẫm có tâm tư này nhưng chỉ có mỗi tâm tư thôi thì cũng vô dụng, đoàn trưởng Cố sẽ không đồng ý nhanh như vậy, muốn theo đuổi đồng chí nữ nhà người ta cũng phải có chút thời gian chứ? Huống chi em gái đoàn trưởng Cố mới tới bộ đội bao lâu đâu, thời gian ít ỏi như vậy, lại có đoàn trưởng Cố can thiệp, không có khả năng nào mà Phong Lẫm có thể theo đuổi được vợ nhanh như vậy.

Giọng chính ủy Lưu từ bên ngoài truyền tới: "Lát nữa tôi sẽ quay về ăn."

Miêu Thúy Thúy bèn kể lời đồn mà mình nghe được ở khu nhà tập thể nói cho chồng mình biết. Thấy sắc mặt của ông ấy không đúng, bà ấy không khỏi nói: "Sao vậy, chẳng lẽ lời đồn không đúng? Mà tôi cảm thấy cũng đúng đấy, có khi nào có chuyện gì hay không?"

Nếu Phong Lẫm có thể kết hôn vào năm sau, ông ấy cảm thấy mình cũng nên thắp hương cảm tạ. Hơn nữa, nếu Phong Lẫm thật sự có người yêu thì anh không thể không nói cho ông ấy biết, chuyện này không cần phải giấu giếm.

Đoàn trưởng Phong ưu tú như vậy, tất cả mọi người đều đang để mắt tới, Miêu Thúy Thúy vẫn muốn xới anh vào trong bát nhà mình.

Sau khi chính ủy Lưu thấy Phong Lẫm thì cũng không vội hỏi anh, mà nói: "Trời đã tối rồi, sao cậu còn không đi ăn cơm đi?"

Chỉ là, trong lòng Miêu Thúy Thúy vẫn hy vọng việc này tốt nhất là có vấn đề, bà ấy còn muốn chờ đứa em họ của mình tới đây, giới thiệu con bé cho đoàn trưởng Phong.

"Lát nữa tôi sẽ đi." Phong Lẫm đáp mà cũng không ngẩng đầu lên, rồi đặt bút máy trong tay xuống, sắp xếp lại văn kiện trên bàn.

Sau khi chính ủy Lưu rời khỏi nhà, ông ấy đến ký túc xá của sĩ quan độc thân trước, không ngờ Phong Lẫm không có ở đây.

Phong Lẫm ngẩng đầu nhìn ông ấy một cái, hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Chờ đến khi Phong Lẫm cất văn kiện vào trong tủ xong, chính ủy Lưu lại hỏi: "Đoàn trưởng Phong, nghe nói em gái đoàn trưởng Cố là người yêu của cậu?"

Phong Lẫm giật mình thấy rõ, mày kiếm nhíu lại, nghiêm túc hỏi: "Ông nghe ai nói thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận