Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 401: Vẫn Nên Kết Hôn Sớm Mới Được 4

Lãnh đạo cấp cao lớn nhất mà cả đời này cô từng gặp chính là sư đoàn trưởng Phương, trong lòng cô ấy người này đã rất giỏi rồi. Nhưng hoàn toàn không ngờ được cha mẹ của đoàn trưởng Phong lại có chức vị cao như thế.

Cố Minh Thành nhìn cô ấy, tiếp tục nói: "Còn nữa, ông của lão Phong là Quân đoàn trưởng, mặc dù đã nghỉ hưu nhưng sức ảnh hưởng vẫn còn rất lớn. Trừ tư lệnh Phong ra thì hai người chú và cô của lão Phong cũng... Còn có hai anh chị, ngay cả chị dâu của của lão Phong cũng là..."

Trần Ngải Phương đã hoàn toàn không kịp phản ứng nữa.

"Vợ ơi?" Cố Minh Thành cẩn thận nhìn cô ấy, đây cũng là lý do mà anh ấy không vội nhắc đến tình hình gia đình của Phong Lẫm, anh ấy sợ vợ mình sẽ bị dọa, lúc gặp mặt đoàn trưởng Phong thì sẽ không tránh khỏi việc kiêng dè.

Trần Ngải Phương hoàn hồn về, sau đó hít sâu một hơi, lo lắng nói: "Có phải không ổn lắm không? Gia Gia và đoàn trưởng Phong..."

"Có gì không tốt chứ?" Cố Minh Thành thờ ơ đáp lại: "Gia Gia gả cho lão Phong để sống cả đời với cậu ấy chứ đâu phải sống cả đời với gia đình cậu ấy, mặc kệ người nhà của cậu ấy có thân phận địa vị thế nào thì cũng không ảnh hưởng đến Gia Gia."

"Nhưng..."

Lòng Trần Ngải Phương ngổn ngang hàng trăm nỗi lo, cảm thấy trong cuộc hôn nhân này là nhà họ đang trèo cao.

Trần Ngải Phương yên tâm được phần nào, sau đó cũng suy nghĩ lại, nếu như Cố Di Gia kết hôn với đoàn trưởng Phong thì sau này sẽ ở bên này chứ đâu phải ở chung với cha mẹ chồng và chị em dâu, như vậy thì cũng không còn vấn đề gì nữa.

Quản Tễ gửi rất nhiều đồ đến, lớn thì có phích nước nóng, nhỏ thì có khăn mặt, xà phòng đủ mọi thứ, có thể nói là mọi đồ dùng sinh hoạt hằng ngày đều gửi đến hết cho cô.

Trong lòng Cố Minh Thành thì em gái mình vừa tốt tính, còn làm được việc, kém chỗ nào cơ chứ?

**

Mặc dù cô ấy rất tin cách làm người của đoàn trưởng Phong nhưng nếu thân phận địa vị của hai người chênh lệch nhau quá lớn thì sợ là bên ngoài sẽ có chuyện để bàn tán rồi khiến hai người họ mâu thuẫn với nhau.

Cố Di Gia rất cảm động: "Dì đối xử với em tốt thật đấy."

Đương nhiên cô ấy biết Cố Di Gia rất tốt, nhưng mọi chuyện trên đời này đều như thế cả, thân phận địa vị của con người ta đặt ngày trước mắt, nếu như giữa hai phía chênh lệch nhau quá nhiều thì chỉ sợ sẽ gặp phải trắc trở.

Ngay cả Cố Di Gia thấy cũng phải bất lực.

Cố Mình Thành lại suy nghĩ thoáng hơn: "Yên tâm, người nhà họ Phong đều rất hòa đồng, gia đình họ chưa bao giờ xem trọng những thứ như thân phận địa vị cả, thứ họ quan tâm nhất chính là đạo đức và phẩm hạnh. Huống hồ Gia Gia cũng không tệ mà."

Cô ấy cũng chỉ muốn cô em chồng của mình có sống một cuộc sống thuận lợi bình an, có một mối hôn nhân viên mãn chứ không phải vì địa vị thân phận không xứng để rồi cuối cùng phải chịu kết cục thê thảm.

Với tính cách của cô em chồng này thì có lẽ sẽ không bị những lời bàn tán bên ngoài ảnh hưởng đâu nhỉ?

Như vậy không được.

Nếu như không phải kỳ thi đại học đã bị ngừng thì nói không chừng em gái anh ấy còn là sinh viên đại học nữa đấy.

Vì thế Phong Lẫm đã chọn thời gian để đưa Cố Di Gia đến thị trấn chơi, đưa cô đi mua đồ.

Phong Lẫm nói: "Mẹ anh còn gửi tiền và phiếu cho anh nữa, nói phải đưa em đi mua giày và quần áo."

Đoàn trưởng Phong lập tức cảnh giác, anh cảm thấy chuyện này không ổn, nếu chuyện gì cũng để mẹ xử lý hết thì trong mắt vợ mình mẹ chồng sẽ tốt hơn cả người chồng này mất, nếu vậy thì hình như người chồng đây chỉ để trang trí thôi.

Phong Lẫm gật đầu: "Được, đợi anh được nghỉ sẽ đưa em đi xem cùng."

Nếu Phong Lẫm đã nhắc đến vấn đề này thì đương nhiên sẽ có mục đích riêng của mình, vì thế anh lập tức gật đầu: "Có, anh thấy có ba căn khá tốt, một là phía bắc khu nhà tập thể, ở rất gần nhà anh em, đi vài bước là tới, một nơi ở phía nam, còn một nơi ở..."

Lúc Phong Lẫm rời khỏi nhà họ Cố thì sắc mặt rất nghiêm nghị.

Trên đường về đoàn trường Phong nói: "Tháng sau chúng ta đi chọn nhà đi."

Có Di Gia nghe xong thì không cảm nhận được gì: "Vẫn nên đi xem qua mới được."

Cố Di Gia đứng trong cửa hàng bách hóa, nhìn gương mặt mong chờ của đoàn trưởng Phong thì không khỏi bật cười, cuối cùng vẫn hiểu ý mua một số thứ.

Cố Di Gia cười đáp lại một tiếng được, thấy anh đang nghiêm túc lái xe thì lại thấy tiếc nuối vì bây giờ không thể hôn anh.

Vì thế đợi khi về đến nhà cô đã kéo lấy đoàn trưởng Phong vào phòng, ấn anh xuống ghế, trước sự khó hiểu của anh thì ngồi lên đùi anh, ôm lấy cổ anh rồi bắt đầu hôn.

Đoàn trưởng Phong: "..."

"Có thể chọn rồi sao?" Cố Di Gia vui mừng hỏi: "Anh có nhắm trúng được căn nhà nào chưa?"

Trùng hợp chính ủy Lưu vừa ra ngoài đi dạo, gặp được anh thì cười hỏi: "Lão Phong, cậu bị sao thế? Có phải đã gặp chuyện gì rồi không?" Nếu không thì sao sắc mặt lại trông nghiêm nghị như thế chứ?

Phong Lẫm nhìn ông ấy rồi trả lời: "Quả nhiên vẫn nên kết hôn sớm mới được."

Chính ủy Lưu: "? ? ?" Cho nên cậu đang hối hận vì chọn kết hôn vào mùa thu đấy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận