Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 1031: Xử Bắn 5

Trang Nghi Giai hiểu ý của cô, nở nụ cười ôm lấy cô, vừa sờ lên khuôn mặt cô, dáng vẻ khóc lã chã của người đẹp thật sự làm cô đau lòng chết mất.

Đoàn trưởng Phong trơ mắt nhìn vợ mình bị trêu ghẹo: "..."

Doanh trưởng Hứa nhìn vợ mình trêu ghẹo vợ người ta: "..."

Trang Nghi Gia cười hì hì nói: "Ha ha, Gia Gia, cậu đừng áy này nữa, không phải tớ không có chuyện gì sao? Thật ra tớ cũng rất may mắn, may mắn bọn chúng bắt sai người. Nếu như bắt cậu đi, thân thể cậu làm sao chịu được. Tớ thì khỏe như trâu vậy, hơn nữa thì vẫn chịu được."

Cố Di Gia không nhịn được phì cười.

Thấy cô cười, Trang Nghi Giai cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nghiêm mặt nói: "Gia Gia, tớ nói thật đó. Tớ rất vui vì bọn bắt sai người, không để cậu bị thương."

Giống với Phương Mỹ Di, hai người họ thật lòng thật ý thương xót Cố Di Gia, đều muốn bảo vệ cô.

Tuy rằng nói như vậy rất buồn cười nhưng đây là suy nghĩ rất chân thành của hai người.

Đến khi trời tối, Cố Di Gia và Phong Lẫm trở về nhà, mấy người Trần Ngải Phương đều vây lại, kéo Cố Di Gia đến kiểm tra, thấy Cố Di Gia không có chuyện gì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nguyên Bảo la lối: "Tên khốn!"

"Haizz, đừng nói nữa, liên luỵ cái gì mà liên lụy? Cũng có phải cậu muốn đâu!" Trang Nghi Giai biết cô áy náy, cố gắng động viên đồng thời thay đổi sự chú ý của cô.

"Đúng vậy, là tên khốn!" Bảo Hoa hùa theo.

Hơn nữa cô chẳng phải không có việc gì sao?

Phong Lẫm sờ lên trán cô, lo sợ cô bị bệnh.

Ai nói là con gái thì không thể bảo vệ bạn của mình? Bọn họ rất thích Cố Di Gia, thích tính cách của cô, thích sự trọng nghĩa của cô, thích sự hào phóng của cô, thích cách đối xử tốt của cô với họ, càng thích khuôn mặt của cô...

Cuộc sống mọi người lại yên đẹp, thấy Cố Di Gia vô cùng mệt mỏi, anh nhanh chóng bảo cô đi ăn cơm.

Cố Di Gia vô cùng cảm động, kéo chặt tay của cô: "Nghi Giai, lần này là tớ liên luỵ đến cậu..."

Người đẹp vừa xinh xắn lại mỏng manh, ai mà không muốn bảo vệ cô thật tốt chứ?

Trần Ngải Phương tức giận nói: "Khương Tiến Vọng kia đúng là tên súc vật, rơi vào tình cảnh này rõ ràng là do nhà họ Khương liên lụy, liên quan gì tới Gia Gia?"

Phong Lẫm ôm cô vào trong lòng, vuốt nhẹ khuôn mặt cô: "Không thoải mái ở đâu nhất định phải nói với anh."

"Nếu như cậu thật sự áy náy, sau này có chuyện gì hay có thể nói với tớ, cung cấp cho tớ chút linh cảm. Mai sau có thể tớ vẫn sẽ tiếp tục vẽ truyện tranh, xuất bản tác phẩm nữa." Sau đó cô lại có chút ngại ngùng: "Nói ra thì vẫn là tớ mặt dày, chiếm lợi từ cậu. Nếu như không phải cậu dẫn tớ cùng vẽ truyện tranh, tớ cũng không có cách nào đi lên được con đường này, kiếm được biết bao nhiêu là tiền..."

Cô nhè nhẹ vâng một tiếng.

Buổi tối, lúc Cố Di Gia nằm ở trên giường, chỉ cảm thấy từng đợt mệt mỏi tấn công trái tim, thân thể yếu ớt, không còn sức lực.

"Em không sao." Cố Di Gia mệt rã nói: "Chỉ là do hôm nay tinh thần căng thẳng quá, bây giờ có hơi mệt."

Cố Di Gia từ bên Phong Lẫm đã biết được rằng doanh trưởng Hứa trên tiền tuyến lập công, rất nhanh thôi sẽ thăng chức, đợi tới lúc đó không thể gọi là doanh trưởng Hứa nữa, phải gọi là đoàn trưởng Hứa rồi.

Do đó không tạo nên ảnh hưởng gì quá lớn đối với trường học. Trải qua một đêm mọi thứ đã yên ổn trở lại, các học sinh cũng như bình thường mà đi học.

Ba người ngồi xuống, hỏi bạn học sinh ngồi bên cạnh: "Các cậu đang nói chuyện gì thế? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?"

Ngày hôm sau vẫn phải đi học.

Bọn họ học ngoại trú, không hề ở trong ký túc xá của trường nhưng Lý Minh Chí thì khác, vì nhà xa trường, thủ đô cũng không có người thân nào nên ở lại trường học.

Vốn dĩ Cố Di Gia còn muốn hỏi anh chuyện của Khương Tiến Vọng, chỉ là mí mắt càng ngày càng nặng trĩu, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Lần này anh cũng được một kỳ nghỉ phép, dành riêng để về thăm mẹ và vợ con.

Lúc Cố Di Gia và Phong Bắc Thần, Tần Mộng Kiều tới phòng học, phát hiện trong lớp cực kỳ náo nhiệt.

Các bạn học lại không học tập mà đang tụm lại với nhau nói gì đó, trông dáng vẻ rất kích động.

Tuy rằng hôm qua xảy ra sự việc bắt cóc, làm cả trường học đều hoảng loạn nhưng sau đó xử lý cũng mau chóng, nghe nói học sinh bị bắt cóc rất nhanh cũng đã tìm thấy được.

Học sinh đó kinh ngạc nói: "Các cậu không biết à? Tối ngày hôm qua Lý Minh Chí bị công an bắt đi rồi"

"Hả?"

Ba người sững sờ, bọn họ đúng thật là không biết chuyện này.

Với tư cách là người bị bắt cóc, Trang Nghi Giai cũng đến trường học, đưa cô tới trường là doanh trưởng Hứa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận