Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 520: Em Ngủ Một Mình Không Quen 3

Khi hai người ở cùng nhau thì cứ nói chuyện không dứt, càng ở cạnh Cố Di Gia thì Trang Nghi Giai lại càng kính nể cô, cô ấy cảm thấy trên thế gian này dường như không có gì mà cô không hiểu, không biết, cho dù cô ấy có nói cái gì thì cô đều có thể đáp lời, mà lại còn có cả cách nhìn độc đáo của bản thân.

Trang Nghi Giai thật sự rất thích cô.

Âm đọc tên của hai người giống nhau, nhưng bản thân cô lại không sánh được với "Di Gia".

Sắp đến buổi trưa, Cố Di Gia chuẩn bị ăn cơm trưa, cô hỏi Trang Nghi Giai: "Cô muốn ăn gì?"

Trang Nghi Giai lắc đầu: "Tôi không đói."

Cố Di Gia nhìn cô ấy chăm chú: "Đừng bảo là bình thường cô không ăn trưa nhé?" Có vài người trẻ tuổi bị cha mẹ nuông chiều đến mức yếu ớt, nếu như không có người chăm sóc thì bình thường sẽ không ăn cơm.

Giống như cô của trước kia vậy, lúc lười biếng thì sẽ không ăn.

Quả nhiên nghe cô nói vậy thì Trang Nghi Giai chớp mắt, rụt cổ lại: "Lúc trước khi ở nhà, nếu mẹ không về thì tôi cũng sẽ không ăn."

Nhưng khi nghe Cố Di Gia nói như vậy, cô ấy ngại ngùng đồng ý.

Vốn dĩ Trang Nghi Giai không đói bụng, nhưng khi nhìn thấy món mì phong phú nhiều vị này thì cô ăn hết sạch cả bát.

Đây là thú vui vợ chồng, cô thích chọc ghẹo đoàn trưởng Phong vậy đó. Nếu không có anh ở cạnh thì cô còn yêu quý sức khỏe của mình hơn ai hết.

Hai người giúp đỡ cho nhau, nấu mì trứng cải xanh, rồi chan nước súp đã chuẩn bị sẵn.

Bây giờ Cố Di Gia yêu sức khỏe của mình nhất, cho dù cô có ăn ít thì cũng phải cố gắng ăn để bồi bổ sức khỏe.

"Cô đẹp quá đi." Trang Nghi Giai nâng mặt mình: "Bây giờ tôi biết vì sao Mỹ Di lại thích cô như vậy rồi."

Cố Di Gia thầm nghĩ, bảo sao cô ấy lại gầy như vậy.

Cố Di Gia thì ngược lại, cô còn dư lại hơn nửa bát mì, cô ăn một cách thật chậm rãi. Cô ấy nhìn một lúc rồi ngại ngùng, xoa lấy bụng của mình, sau đó chống má ngắm Cố Di Gia ăn mì.

Nhưng nếu có đoàn trưởng Phong ở cạnh thì cô thích làm nũng với anh, bắt anh phải dỗ thì cô mới chịu ăn.

"Cô với tôi ăn chút đi, nếu doanh trưởng Hứa biết cô ở nhà tôi mà lại để bụng đói, sợ rằng cậu ấy sẽ giận cá chém thớt với tôi mất. Hơn nữa, bữa thứ hai mà không ăn đúng giờ thì sẽ đau dạ dày đấy."

Trang Nghi Giai xấu hổ ngồi ở đó chờ được ăn, còn giúp Cố Di Gia nấu cơm.

Buổi trưa cơm nước xong thì Cố Di Gia chuẩn bị đi ngủ trưa.

"Không đâu, không đâu." Trang Nghi Giai cười nói: "Doanh trưởng Hứa nào dám giận cô đâu chứ, anh ấy giận tôi nhất mới phải."

Trang Nghi Giai không buồn ngủ, cô ấy nói: "Cô ngủ đi, tôi vẽ thêm một lát đã. Mỹ Di nói tháng sau phải về để lấy bản thảo, mong chúng ta vẽ nhiều thêm một chút."

Cố Di Gia nhìn sang cô ấy: "Cô nhìn gì đó."

Cố Di Gia: "..." Đừng bảo đây cũng là người yêu cái đẹp đấy nhé?

Không đợi Cố Di Gia sang, Trần Ngải Phương đã đến.

Trang Nghi Giai nghe vậy thì rất hâm mộ.

Tuy rằng dọn đến khu nhà tập thể đã hơn một năm rồi nhưng cô ấy biết thật ra Gia Gia chưa quen người bạn nào trong nhà tập thể cả. Chỉ có mỗi Phương Mỹ Di nhưng cô ấy đang làm việc trong thành phố nên không thể lui tới thường xuyên.

Trời lạnh như thế quả thực rất thử thách nghị lực con người.

Tốt thật đấy, anh trai và chị dâu đều ở đây, Cố Di Gia lập gia đình rồi thì cũng không ở xa nhà mẹ đẻ, có thể về nhà thường xuyên.

Gần đây tiết trời lạnh, hai người đều bắt đầu trì hoãn công việc, sự nhiệt tình của Trang Nghi Giai cũng bị hiện thực đánh bại, ngày nào cô cũng run cầm cập mà co ro hơ lửa để sưởi ấm.

Cô ấy thấy Trang Giai Nghi ở đây thì sững sờ nói: "Đồng chí Trang cũng ở đây sao? Phải rồi, chắc là doanh trưởng Hứa cũng đi làm nhiệm vụ phải không?"

"Đúng vậy." Trang Nghi Giai cười nói: "Một mình em chán quá nên đến tìm Gia Gia nói chuyện."

Trần Ngải Phương nghe vậy, trông đôi mắt của cô ấy vô cùng dịu dàng

Buổi chiều, Cố Di Gia thấy đã đến lúc thì nói với Trang Nghi Giai: "Đêm nay tôi phải về nhà chị dâu, mấy ngày này tôi đều ở đó, nếu cô có đến tìm thì đến nhà chị dâu tôi nhé."

Bây giờ có thêm Trang Nghi Giai, trông cô gái này như người trí thức, nói chuyện cũng nhã nhặn. Nếu cô ấy có thể làm bạn với em chồng mình thì em ấy cũng có bạn cùng lứa để trò chuyện, tâm sự, cũng tốt cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận