Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 73: Anh Muốn Cưới Cô 3

Bên cạnh, một bác gái không hợp Vu Hiểu Lan nghe xong, cố ý nói: "Nhưng mà chủ nhiệm Khương vốn muốn cưới Gia Gia, chứ đâu có muốn cưới Minh Nguyệt nhà bà đâu. Vậy Minh Nguyệt nhà bà chẳng phải là đi cướp sao? Đáng tiếc cũng chẳng có người đàn ông nào muốn, chậc chậc chậc!"

Vu Hiểu Lan giống như vịt bị bóp cổ, nói không lên lời.

Cuối cùng, bà ta nhe nanh múa vuốt bổ nhào về phía bác gái kia: "Nói bậy! Nếu bà còn nói xằng bậy nữa, xem tôi có xé nát cái miệng bà ra không!"

Bác gái kia không ngờ Vu Hiểu Lan lại không nói lý như vậy, bản thân chỉ nói ra sự thật mà bà ta lại muốn đánh mình. Bà ấy cũng không phải kiểu người dễ chọc, lúc này đánh trả lại, cứ như vậy đánh lộn trên đồng ruộng với Vu Hiểu Lan.

Cuối cùng vẫn là đại đội trưởng gọi người tới kéo bọn họ ra, đồng thời phê bình cả hai, trừ điểm hôm nay của hai người xem như phạt cảnh cáo.

Bác gái kia cực kỳ hối hận, sớm biết như vậy đã không đánh nhau ngoài đồng, đánh trên đường về nhà là bớt rắc rối rồi.

Vu Hiểu Lan lết cơ thể trầy xước, thở phì phò về nhà.

Vốn tưởng rằng sau khi về đến nhà, bà ta sẽ nhìn thấy Cố Minh Nguyệt, không ngờ Cố Minh Nguyệt lại không ở đó, nghe nói buổi sáng cô ta vội vàng về công xã rồi lại vội vã rời đi, đi ngang qua cổng nhà cũng không vào nhìn một cái.

"Đều là do đứa con gái bệnh tật của ông, nếu không phải do nó thì Minh Nguyệt sẽ làm ra chuyện điên rồ như này sao? Tôi mặc kệ, ông phải để con nhỏ bệnh tật ốm yếu kia đi làm sáng tỏ, rằng Minh Nguyệt không tranh giành đàn ông với nó!"

Vu Hiểu Lan càng nói càng tức, cuối cùng tức giận, chỉ vào anh cả Cố mà chửi ầm lên.

Bà ta còn muốn để con gái sau này có thể gả cho người trong thành phố, được ăn lương thực hàng hóa, đưa bà ta và con trai cùng vào thành phố, tất nhiên hy vọng thanh danh của con gái sẽ tốt.

Cố Tùng Bách yên lặng hút tẩu thuốc, không lên tiếng, mặc cho bà ta có lèm bèm hay mắng chửi thế nào, ông ấy cũng không có động tĩnh.

Bà ta trở về vốn dĩ là muốn thảo luận kỹ vấn đề này với Cố Minh Nguyệt, để cô ta nhanh chóng làm rõ mối quan hệ với chủ nhiệm Khương kia, ít nhất là trước khi Khương Tiến Vọng chưa cưới cô ta, đừng biểu hiện rõ ràng như vậy, nếu không thật sự lời đồn đại sẽ biến thành thật, là cô ta tranh giành đàn ông với em gái kế.

Cố Minh Huy nghe xong, cơ bản là chả thèm để ý, cà lơ phất phơ nói: "Chuyện này thì làm sao? Dù sao chị cũng không ở trong đại đội sản xuất, chị ấy không nghe được, không trở về chẳng phải là được rồi sao."

Vu Hiểu Lan suýt chút nữa bị tức chết.

Cố Minh Huy trở về từ trường học, đã nhìn thấy mẹ cậu ta đang chỉ vào mũi cha cậu ta mà mắng to, hoang mang nói: "Mẹ! Mẹ làm sao thế? Tại sao cứ mắng cha con vậy?"

Vu Hiểu Lan không thèm để ý thanh danh của mình nhưng lại luôn rất quan tâm tới thanh danh của Cố Minh Nguyệt.

Bà ta cũng cáu giận con gái đã làm ra loại chuyện này, có đi giành đàn ông cũng giành không tốt. Nhưng suy cho cùng, đó vẫn là đứa con gái mà bà ta kỳ vọng nhất, bà ta vẫn là hy vọng con gái sẽ không chịu thua kém.

Bà ta cũng không quan tâm đến việc vốn dĩ người sai là Cố Minh Nguyệt, là Cố Minh Nguyệt đến tìm Cố Di Gia trước nên mới bị lan truyền tin đồn cô ta tranh giành đàn ông với em gái kế, bà ta chỉ muốn để Cố Di Gia đi làm sáng tỏ việc này, không thể để cho Cố Minh Nguyệt bị dính một lời đồn không tốt nào được.

Cố Minh Huy thuận miệng nói: "Thanh danh của mẹ không tốt, không phải cũng lập gia đình rồi đấy sao?"

Cố Minh Nguyệt không ở đây, Vu Hiểu Lan lập tức trút giận lên anh cả Cố.

Vu Hiểu Lan suýt nữa tức điên muốn té ngửa, nếu đây không phải là con trai của mình thì bà ta nhất định phải đánh chết cậu ta.

Vu Hiểu Lan tức giận nói hết tin đồn liên quan tới Cố Minh Nguyệt ở công xã cho con trai biết.

Vu Hiểu Lan tức giận đánh cậu ta một cái: "Con thì biết cái gì? Nếu thanh danh của chị gái con không tốt, sau này làm sao lấy chồng?"

Bên này nhà cũ loạn đến gà bay chó chạy, còn bên Cố Di Gia lại đang là khoảng thời gian yên bình nhất.

Mỗi lần Cố Minh Thành gửi đồ về đều sẽ gửi thêm một ít, đưa đến chỗ bà nội Hoàng, hiếu thuận với bà cụ.

Bà nội Hoàng chăm sóc bọn họ giống như bà nội vậy.

Lần này Cố Minh Thành nhờ Phong Lẫm đưa về rất nhiều đồ, sau khi hai đứa nhỏ được chỉnh trang xong, Trần Ngải Phương và Cố Di Gia dẫn theo bọn nhỏ, ôm một ít bánh quy, các loại hạt cứng và sữa lúa mạch ra ngoài, đưa đến cho bà nội Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận