Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 549: Chúc Tết Nhà Sư Đoàn Trưởng Phương 2

May mắn thay, hàng xóm là nhà doanh trưởng Tiền, chị dâu Mạnh Xuân Yến là người nhã nhặn, thấy nhà bọn họ mua than củi nhiều cũng không gặng hỏi gì cả.

Sợ cô bị lạnh nên Phong Lẫm bưng nước ấm vào phòng để cô gội đầu tắm rửa.

Chờ đến khi cô tắm xong, anh quấn cô vào trong chăn đặt cô nằm trên giường đất để sưởi ấm, sau đó anh cẩn thận lau đầu cho cô, anh chú ý đến từng chi tiết để không làm cô bị lạnh.

Cố Di Gia hưởng thụ sự phục vụ của anh, chờ đến khi lau khô đầu, cô nằm trong lòng anh rồi ôm cổ anh hôn, sau đó lại cọ mặt mình lên khuôn mặt đẹp trai của anh.

"Anh Lẫm, anh tốt quá."

Cô được anh chiều chuộng đến mức không thể tự lo liệu, nếu ngày nào anh không ở đây, chắc chắn cô sẽ thấy không quen.

Phong Lẫm cúi đầu nhìn người đẹp nằm trong lòng mình, trái cổ của anh lăn lộn mấy vòng, anh gói cô lại trong chăn rồi đi tắm.

Anh tắm rất nhanh, khi anh tắm xong đi ra thì Cố Di Gia vẫn chưa ngủ, cô nằm trên giường vừa chờ anh vừa nghĩ lại chuyện cũ.

"Chín giờ rồi." Đoàn trưởng Phong nói: "Hay là ngủ tiếp nhé?"

Chờ đến khi Cố Di Gia ăn mặc chỉnh tề và đi rửa mặt thì cô phát hiện ông Hồ đã ngồi đọc sách bên cạnh lò sưởi.

Mùng một tết, Cố Di Gia vẫn là người dậy trễ nhất trong nhà.

Với mối quan hệ giữa Phong Lẫm và sư đoàn trưởng Phương, bọn họ muốn qua bên kia chúc tết vào mùng một tết.

Đoàn trưởng Phong đơ mặt, anh vừa buồn cười vừa bất lực.

Chờ đến khi cô ăn xong bữa sáng, ba người lập tức ra khỏi nhà và mang theo quà mừng năm mới đến nhà sư đoàn trưởng Phương.

Khi anh quay về, cô dịch người vào trong, chờ đến khi anh lên giường thì nhào vào lòng anh.

Khi thấy cô thức dậy, ông Hồ mỉm cười gọi cô đến đó ăn sáng.

Cánh tay dài của anh mò mẫm, kéo người vào lòng rồi cúi đầu hôn lên.

Anh vừa từ bên ngoài vào nên bị gió thổi, cơ thể không còn ấm áp như trước nên cô lại lăn ra ngoài, cô trốn trong chăn như con thú nhỏ bé chỉ lộ đôi mắt nhìn anh.

Cố Di Gia lắc đầu: "Lát nữa đến nhà sư đoàn trưởng Phương chúc tết đúng không? Chắc là không ngủ nữa đâu."

Hôm qua tuyết rơi cả đêm, sáng nay tuyết đã ngừng rơi.

Khi cô mở mắt thì phát hiện đoàn trưởng Phong vẫn còn ở trên giường với cô, đôi mắt cô long lanh: "Mấy giờ rồi ạ?"

Tuyết trên mặt đất chưa được dọn dẹp, mặt tuyết đọng rất dày nhưng không thể nào ngăn cản mọi người đi chúc tết vào mùng một tết.

Tuy da mặt Cố Di Gia rất dày nhưng cô cảm thấy xấu hổ khi ngủ nướng ở ngay trước mặt trưởng bối, thế nên cô đi rửa mặt cũng nhanh hơn bình thường, sau đó cô ngồi kế ông Hồ ăn sáng.

Năm nay họ không đi cùng với cả nhà Cố Minh Thành, dù sao năm ngoái Cố Di Gia và Phong Lẫm cũng chưa kết hôn, nên họ phải đi cùng nhau như người một nhà. Năm nay, Cố Di Gia đã kết hôn nên tình hình không giống như trước, vì thế bọn họ không đi với nhau nữa.

"Gia Gia, rốt cuộc cậu cũng tới." Cô ấy phấn khởi nói: "Chiều hôm qua tớ mới về tới trụ sở, vốn là tớ muốn đến tìm cậu, nhưng thấy cũng đã trễ nên không có đến."

Phong Lẫm cũng ngồi xuống cùng ông ấy.

Sau đó lại nói với cô về kì một của , hai kỳ đều bán rất chạy ở trong thành phố.

Bọn họ vào nhà sư đoàn trưởng Phương, cũng đã có nhiều người đến ngồi trong nhà, bọn họ đều là lãnh đạo trong quân đội.

Phương Mỹ Di dắt Cố Di Gia ngồi ở bên kia.

Khi ba người rời khỏi nhà thì thấy có rất nhiều người chúc tết nhau trong khu tập thể.

Cố Di Gia ngạc nhiên hỏi: "Nhà xuất bản nghỉ trễ như vậy ư?"

Nhiều đơn vị được nghỉ từ nghỉ tết vào hai mươi tám, những nơi như nhà xuất bản phải nghỉ sớm hơn mới đúng.

Phương Mỹ Di cười đáp: "Cuối năm nhà xuất bản bận rộn lắm. Ngoài ra, năm nay vì các cậu nên tớ được thăng chức nên tớ muốn làm nhiều hơn..."

Khi thấy ông Hồ đến, sư đoàn trưởng Phương dẫn theo mọi người đứng dậy đón tiếp ông ấy, mọi người kính cẩn dìu ông ấy ngồi vào chỗ chính giữa.

Sắp đến tết rồi, nhiều phụ huynh sẵn lòng đồ cho con cái, chỉ cần mấy đứa nhóc náo loạn một chút thôi đã mềm lòng mua cho bọn chúng truyện tranh ngắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận