Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 512: Chướng Mắt Đoàn Trưởng Phong 3

Phương Mỹ Di hả một tiếng, hỏi: "Cậu chê nhiều tiền à? Cậu cứ thử một chút xem, vừa đúng lúc bên phía nhà xuất bản gần đây không có bản thảo truyện tranh ngắn nào tốt cả, chi bằng cậu thử một chút..."

Cố Di Gia thực sự không nhịn được nữa, cuối cùng đành nói: "Cũng được, đúng lúc mùa đông cũng không có việc gì làm, đơn hàng không nhiều, tớ thử một chút xem sao."

Mấy năm nay tất cả mọi người đều tiết kiệm, quần áo mùa đông có hai bộ là được rồi, thế nên mùa đông trở thành mùa Cố Di Gia nhàn rỗi nhất.

Phương Mỹ Di vui mừng tới muốn nhảy cẫng lên: "Vậy coi như cậu đồng ý nhé, nửa tháng tớ về một lần, nếu cậu vẽ xong thì cứ giao cho tớ là được, cậu cũng đỡ phải ra ngoài để gửi đi. Hơn nữa có tớ ở đây, tớ giúp cậu đưa thẳng cho tổng biên tập, bớt được mấy bước ở giữa luôn đó, chắc chắn có thể giúp cậu xuất bản nó..."

Cố Di Gia cắt ngang lời cô ấy: "Tớ chỉ nói là thử một chút thôi, có thể xuất bản hay không chính tớ còn không biết đâu."

"Tớ cảm thấy cậu nhất định có thể làm được mà." Phương Mỹ Di rất có lòng tin với cô.

Cô ấy thưởng thức hàng quần áo treo trên kệ, kiểu dáng mới lạ, có thể thấy kỹ thuật và suy nghĩ của Cố Di Gia rất tốt.

Phương Mỹ Di lại ăn thêm bữa cơm tối rồi mới chịu thỏa mãn rời đi, không tiếp tục ở lại làm chướng mắt đoàn trưởng Phong nữa.

Việc đầu tiên đoàn trưởng Phong nghĩ tới là: "Chuyện đó có khiến em mệt mỏi không?"

Ngoại trừ việc sức khỏe của cô yếu ớt một chút thì dường như cái gì cô cũng biết, kiến thức và khả năng quan sát của cô cũng không tầm thường.

Nghe thế đoàn trưởng Phong không khỏi nhớ tới việc hai anh em Bảo Sơn và Bảo Hoa thích đọc truyện tranh ngắn, không chỉ hai đứa nhỏ đấy, mà có không ít trẻ con trong khu nhà tập thể đều thích đọc nó. Nếu nhà ai có một bản truyện tranh ngắn thì sẽ vô cùng được hoan nghênh, tất cả mọi người tranh nhau để làm bạn với người đó, nhân cơ hội đọc ké truyện tranh ngắn.

Anh luôn cảm thấy Gia Gia nhà anh là cô gái tốt nhất thế giới.

"Vẽ bản thảo?" Đoàn trưởng Phong ngạc nhiên.

Cố Di Gia cười nói: "Em cũng chưa biết được, trước kia em chưa từng vẽ bao giờ, phải làm thử mới biết được, nếu mệt quá thì sẽ không vẽ nữa."

Đoàn trưởng Phong nghi ngờ hỏi: "Cô ấy tới đây làm gì thế?"

Tất nhiên anh cũng có nhận ra một vài chuyện không hợp lý, nhưng anh không nói gì ra ngoài.

"Vẽ truyện tranh ngắn."

Cố Di Gia cười híp mắt nói: "Cô ấy trốn dì Tống thúc giục kết hôn, tiện thể tìm em muốn mời em vẽ bản thảo."

Anh không hề cảm thấy vợ mình vẽ không đẹp, giống như Phương Mỹ Di, đoàn trưởng Phong có một sự tự tin mù quáng với Cố Di Gia.

Phong Lẫm nghe cô nói thế cũng không nói gì thêm, anh chỉ nghĩ, tới lúc đó anh sẽ trông nom cô kỹ hơn, không để cô bận rộn quá mức.

Cố Minh Thành thương con, mỗi lần vào thành phố đều sẽ mua cho bọn nhỏ một vài tạp chí hoặc sách truyện bên ngoài, trong đó Bảo Hoa thích truyện tranh ngắn nhất.

Lúc tuyết rơi thì không nên đi ra ngoài, Cố Di Gia về nhà anh cô một chuyến, mượn truyện tranh ngắn của Bảo Hoa và Bảo Sơn về nhà cẩn thận nghiên cứu.

Anh chỉ cần xác định đây là Cố Di Gia, là vợ anh là được.

Cô không kiếm tiền nhờ vào việc này, cho nên thái độ khá tùy ý.

Trong lò sưởi đang đốt lửa, trên bếp lửa có một khung sắt, trên đó là một nồi nước đang sôi trào, bên cạnh còn có quýt, mấy thứ đồ nướng như hạt dẻ, khoai lang.

"Sao cô lại tới đây?" Cố Di Gia mở cửa ra để cô ấy nhanh chóng đi vào: "Cô có lạnh không? Mau vào trong ngồi đi."

Tới khi tuyết ngừng rơi, Trang Nghi Giai cầm một cái túi tới cửa.

Cố Di Gia còn chưa vẽ được cái gì, cho nên cô cũng không để lộ ra ngoài, tùy ý bọn nhỏ hiểu lầm.

Trang Nghi Giai theo Cố Di Gia vào nhà, rẽ thẳng vào trong bếp, ngồi trước lò sưởi.

Bảo Sơn và Bảo Hoa còn cho rằng cô út đang nhàm chán nên muốn xem sách của bọn họ, vì thế vô cùng hào phóng cho mượn.

Trang Nghi Giai hơi hiếu kỳ nhìn chằm chàm lò sưởi, cô ấy ngồi một lúc đã cảm nhận được cơ thể ấm áp lên.

Bây giờ trong khu nhà tập thể có không ít nhà đều học theo nhà họ Cố làm lò sưởi trong nhà, mùa đông dùng để sưởi ấm, nấu cơm, nấu nước đều vô cùng tiện lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận