Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 394: Chụp Ảnh Cưới 1

Hôm nay Cố Di Gia mặc quần áo rất đẹp, nếu như muốn chụp ảnh cũng được, chỉ là hơi tiếc vì chỉ có một bộ quần áo, không thể thay quần áo khác chụp thêm mấy tấm.

Về phần đoàn trưởng Phong, cả người lại mặc quân phục, đây chính là trang phục đẹp nhất ở thời đại này.

Ông chủ tiệm chụp ảnh hỏi bọn họ muốn tạo dáng như thế nào.

Rất nhiều thanh niên chuẩn bị kết hôn lúc đến chụp ảnh, bởi vì chưa từng trải nghiệm, nên đa số đều không biết phải chụp như thế nào, vì vậy ông chủ hướng dẫn cho bọn họ.

Ngoại hình của đôi thanh niên này thật sự rất ưu tú, ông chủ cảm thấy, cho dù chụp như thế nào, nhất định có thể chụp thật đẹp.

Cố Di Gia nhìn thoáng qua khung cảnh trong tiệm chụp ảnh, lập tức kéo Phong Lẫm qua.

Đầu tiên là chụp ảnh đôi.

Ảnh đôi có một vài tư thế, một tư thế là hai người đều ngồi, vai kề vai, vừa nhìn đã thấy rất nghiêm túc. Một tư thế khác là một người đứng một người ngồi, có thể là Cố Di Gia ngồi, Phong Lẫm đứng sau lưng cô, cô đưa tay ra kéo tay anh đặt trên vai cô. Hoặc là Phong Lẫm ngồi, cô đứng sau lưng anh, nghiêng người ôm cổ anh.

Nhưng mà không sao, ông chủ tiệm chụp ảnh là phải chụp ảnh cho người ta, cũng không phải là mấy người mang băng đỏ* đi trên đường, hận không thể vào lúc nam nữ trẻ tuổi nói chuyện yêu đương, phải cách xa mười vạn tám ngàn dặm.

Cuối cùng sau khi chụp ảnh xong, Cố Di Gia vẫn chưa thấy đủ, còn đoàn trưởng Phong thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Người khác đến chụp ảnh, phần lớn mọi người đều rất cứng ngắc, vốn không thể nào cười trước ống kính. Ông ấy còn phải bảo bọn họ cười nhiều hơn, chỉ dẫn cho bọn họ làm như thế nào. Nhìn cô gái này xem, hoàn toàn không cần chỉ dẫn, có thể lôi kéo chàng trai kia tạo rất nhiều dáng đẹp.

Ông ấy chỉ thích nhìn vợ chồng son người ta thân mật kề bên nhau, như thế thì ảnh chụp ra cũng sẽ rất đẹp.

Cố Di Gia cũng cười theo, tiến đến bên tai anh nhỏ giọng nói: "Đoàn trưởng Phong, có nghe thấy không, cười một cái đi."

Cố Di Gia nói với ông chủ tiệm chụp ảnh yêu cầu của cô, muốn rửa bao nhiêu tấm ảnh.

Khi cô làm động tác này, cả người đoàn trưởng Phong cứng ngắc, vẻ mặt càng nghiêm túc hơn, chóp tai đỏ bừng.

Nếu như hai người ở riêng với nhau thì không sao, nhưng nơi này là bên ngoài, còn có người ngoài, với sự giáo dục mà đoàn trưởng Phong được tiếp nhận, đúng là có hơi không thể thích ứng được.

Cứ như vậy chụp lại, ông chủ tiệm chụp ảnh chỉ có một cảm giác: cô gái đến hôm nay giỏi quá!

Ông chủ tiệm chụp ảnh cũng rất phấn khích, nói luyên thuyên: "Chàng trai này, vẻ mặt không cần phải nghiêm túc như vậy."

*Người đeo băng đỏ: là người mang băng màu đỏ trên cánh tay, thực hiện các nhiệm vụ kiểm tra, quản lý.

Phong Lẫm gật đầu, không có ý kiến với việc này.

Đương nhiên, thỉnh thoảng sẽ thân mật một chút.

Sau khi trả tiền, hai người rời khỏi tiệm chụp ảnh, phải qua một thời gian ngắn mới có thể tới lấy ảnh.

Nhưng vì người yêu, anh chỉ có thể yên lặng phối hợp.

Cô quay đầu nói với Phong Lẫm: "Rửa thêm hai tấm, đến lúc đó phải gửi đến Kinh Thành cho dì và chú xem, những tấm khác chúng ta giữ lại xem."

Không có gì lãng mạn hơn việc "cùng nhau từ từ già đi".

Phong Lẫm nghe xong, không khỏi bị cảnh tượng cô miêu tả hấp dẫn.

Phong Lẫm nói: "Cuối tháng chín."

Phong Lẫm nhìn cô như có điều suy nghĩ, hỏi: "Gia Gia rất thích chụp ảnh sao?"

Tương lai, bọn họ sẽ cùng nhau già đi, tóc hoa râm, trên mặt sẽ có nhiều nếp nhăn, đến lúc đó, bọn họ vẫn sẽ ở bên nhau...

Có lẽ là vừa mới chụp ảnh, tâm trạng của Cố Di Gia trông rất tốt.

**

Ngày hôm sau khi chụp ảnh xong, Phong Lẫm lập tức viết đơn xin kết hôn.

Khi biết anh nộp đơn xin kết hôn lên, vẻ mặt của chính ủy Lưu vô cùng vui mừng: "Ôi, cuối cùng cậu cũng kết hôn rồi? Khi nào tổ chức hôn lễ?"

"Em thích lắm!" Cố Di Gia cười híp mắt nói: "Hình ảnh có thể ghi lại rất nhiều thứ, khi chúng ta già rồi, lật xem những tấm ảnh này, hồi ức sẽ ùa về."

Nghe nói như thế, chính ủy Lưu nhìn anh không nói nên lời.

Bây giờ mới tháng tư, đến cuối tháng chín còn cách mấy tháng nữa, bây giờ cậu đã viết đơn xin kết hôn, có phải sớm quá hay không?

"Không sớm." Phong Lẫm nói: "Viết đơn xin kết hôn trước, đến lúc đó còn phải xin nhà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận