Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 830: Tứ Hợp Viện 2

Ngoài Phong Bắc Thần, trong nhà còn có vài đứa trẻ nữa, đủ mọi lứa tuổi.

Những đứa trẻ này đều là thế hệ sau của nhà họ Phong, Cố Di Gia nhìn họ mà hoa cả mắt khiến cô nhất thời cũng không nhận ra được ai là ai.

Quản Tễ thấy đám nhóc này giờ này còn chưa đi ngủ, giả vờ tức giận nói: "Sao các cháu còn chưa ngủ? Đã mấy giờ rồi, cẩn thận cha mẹ các cháu mà biết sẽ đánh đòn đó."

Bọn trẻ đồng thanh nói: "Chúng cháu phải đợi chú út và thím út về mà ạ!"

"Bây giờ hai đứa nó về rồi, các cháu mau đi ngủ đi."

Quản Tễ đợi mấy đứa nhỏ chính thức chào hỏi chào hỏi Cố Di Gia và Phong Lẫm xong thì bảo Phong Bắc Thần đưa chúng đi ngủ.

Một người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi bưng bát canh nóng ra nói: "Tiểu Lẫm, Gia Gia hai đứa có đói không? Để chị nấu cho hai đứa một bát mì nhé."

Phong Lẫm nói với thím ấy: "Cảm ơn chị Điền." Sau đó, anh quay qua nói với Cố Di Gia: "Chị Điền là họ hàng ở dưới quê anh, chị ấy đến đây để chăm sóc cha mẹ anh, chị ấy giống như người trong nhà vậy."

Phong Bắc Thần rất có khí chất của một người chị cả, sau khi bảo mấy đứa nhỏ kia đi ngủ hết, một mình cô bé nán lại ngồi đối diện họ.

Ánh mắt của Phong Bắc Thần không ngừng nhìn về Cố Di Gia.

Phong Lẫm giúp Cố Di Gia cởi quần áo trên người ra, bảo cô ngồi xuống uống chút canh nóng trước.

Phong Lẫm ừ một tiếng, có lẽ là vì về nhà nên vẻ mặt của anh cũng dịu dàng hơn, không có lạnh lùng như mọi khi.

Chị Điền thuộc dáng người cao gầy nhưng ánh mắt chị Điền nhìn mọi người lại rất dịu dàng, chị Điền cười nói: "Các em uống chút canh nóng cho ấm người trước, bây giờ chị đi nấu mì cho hai đứa."

Cố Di Gia mím môi mỉm cười với cô gái nhỏ: "Các cháu thích là thím vui rồi."

Cố Di Gia thầm nghĩ, đây không phải cũng là một kiểu bảo mẫu sao, loại chuyện này khá phổ biến ở thời đại này.

Bởi vì đang ở trong nhà nên không khí khá ấm áp, cô cởi áo khoác ngoài ra, trên người mặc một chiếc áo len dài cổ lọ màu trắng nhạt tôn lên khuôn mặt xinh đẹp như tranh vẽ, khi cô không nói chuyện trông có vẻ lạnh lùng, lãnh đạm nhưng khi cô cười thì toát lên vẻ xán lạn, rực rỡ.

Sau đó chị Điền lại hỏi những người xung quanh có muốn ăn không, mọi người đều không đói nên họ bảo không ăn, bảo chị Điền nấu cho hai người họ là được.

Cô ngoan ngoãn chào chị Điền.

"Chú út, thím út, chuyến này của chú thím vẫn thuận lợi chứ ạ?"

Cố Di Gia nghe xong không khỏi đưa mắt nhìn xung quanh, vừa rồi cô chỉ nhìn thấy mấy đứa nhỏ, không hề thấy anh chị em của đoàn trưởng Phong.

Cố Di Gia bưng bát canh lên, bàn tay lạnh lẽo của cô giờ mới được ấm hơn một chút, cô vừa uống canh nóng vừa nhìn mọi người xung quanh.

Phong Bắc Thần rất thông minh, vừa nhìn đã biết cô đang suy nghĩ gì, cô bé cười nói: "Cha mẹ cháu và chú thím ba không sống ở đây ạ, phòng ở đây không đủ nên chỉ có bọn trẻ tụi cháu sống ở đây với ông bà ạ."

"Thím út, thím thật sự rất xinh đẹp." Phong Bắc Thần khen cô: "Dạ cháu còn phải cảm ơn quần áo mà thím may nữa, chúng cháu rất thích ạ."

Phong Bắc Thần cười nói: "Không ngờ năm nay vợ chồng chú thím lại về đây đón Tết, sau khi cha mẹ và vợ chồng chú thím ba biết tin, họ cũng quyết định về đây đón Tết, còn xin nghỉ phép từ sớm nữa ạ. Chỉ là vợ chồng cô hai, dượng hai không thể về được, chỗ họ vẫn còn có việc phải làm..."

"Ngày mai ông bà phải đi làm, đâu có ở nhà."

Phong Bắc Thần ngồi cạnh ông bà nội, giọng điệu ngọt ngào: "Cháu không đi, họ đâu có quan trọng như ông bà đâu ạ, ngày mai cháu sẽ ở nhà chơi với ông bà ạ."

Thấy Phong Bắc Thần còn chưa đi ngủ, Quản Tễ cười nói: "Không phải ngày mai cháu hẹn bạn đi chơi sao? Giờ còn chưa đi ngủ, coi chừng ngày mai dậy không nổi đó."

Đang nói chuyện thì tư lệnh Phong và Quản Tễ vừa về phòng thay quần áo cũng đang đi xuống.

Tư lệnh Phong và Quản Tễ được cô cháu gái dỗ vui đến nỗi cười híp cả mắt.

Cố Di Gia chợt nhận ra người nhà họ Phong thực sự rất nhiều, nếu tất cả đều sống ở đây thì sẽ rất đông, sợ không đủ chỗ để ở.

"Không sao ạ, cháu chơi với chú thím út cũng được ạ." Phong Bắc Thần nhanh nhẹn nói: "Lâu rồi chú út mới về nhà, với lại đây cũng là lần đầu tiên thím út đến thủ đô, thím ấy không biết chỗ nào hay ho, cháu có thể dẫn chú thím út đi chơi ạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận