Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 399: Vẫn Nên Kết Hôn Sớm Mới Được 2

Tư lệnh Phong không còn gì để nói, nghĩ bụng: Con trai à, không phải cha con không giúp con mà là do con không biết cách lấy lòng mẹ con rồi, vợ con còn được lòng mẹ con hơn cả con nữa đấy.

Mẹ con ngày càng ghét bỏ con rồi.

Quản Tễ ngắm nhìn bức ảnh chụp, lúc này mới lấy bức thư ra đọc.

Vừa đọc xong thì vui sướng không thôi, vội vàng kéo tư lệnh Phong: "Lão Phong à, con trai ông sắp kết hôn rồi! Ôi, lần này cho dù thế nào tôi cũng phải đi thăm hai đứa nó mới được, đúng lúc năm ngoái tôi không nghỉ nên năm nay có thể nghỉ lâu hơn, tôi phải qua chỗ Tiểu Lẫm ở một thời gian..."

Vốn tư lệnh Phong còn đang vui vì con trai mình sắp kết hôn, nhưng đột nhiên nghe bà ấy nói như thế thì tim đập chệch một nhịp, ông ấy lo là bà ấy sẽ một đi không trở lại mất.

Họ đọc hết bức thư của con trai.

Đương nhiên thư mà con trai gửi đến vẫn viết rất ngắn gọn như thường lệ, nói rõ hết công việc cần thiết thì không còn gì khác nữa.

"Đồng chí Lão Quản à, con trai bà đã nói trong thư rồi, hai đứa nó sẽ tổ chức hôn lễ vào cuối tháng chín, bây giờ bà qua đó sớm như thế cũng không có ích gì đâu!" Ông ấy vội vàng ngăn vợ mình lại, tránh để bây giờ bà ấy chạy sang đó thì không biết khi nào mới quay lại nữa.

Bây giờ con họ đã tự tìm được người yêu, còn sắp kết hôn nữa, không phải đã giải quyết được một mối bận lòng sao.

Phong Lẫm: "Không thiếu, bên con không thiếu gì cả, mẹ không cần gửi qua đâu, vợ con con tự nuôi được."

Tư lệnh Phong thấy bà ấy bận rộn tới lui, sức sống lan ra khắp nơi như thế thì cũng không cản bà ấy lại.

"Tiểu Lẫm à, con và Gia Gia sắp kết hôn rồi, đến lúc đó mẹ nhất định sẽ đến thăm hai đứa, bên con có thiếu gì thì cứ nói với mẹ nhé, mẹ sẽ gửi qua đó cho con! Có thiếu tiền không? Chỗ mẹ còn này..."

Mặc dù tận tháng chín mới cử hành hôn lễ nhưng Quản Tễ rất vui mừng.

Bà ấy hít sâu một hơi, lạnh lùng cười: "Ai quan tâm đến con chứ? Mẹ chỉ quan tâm đến con dâu của mẹ mà thôi, mẹ không cho phép con dâu mẹ thua hơn người khác, thứ người khác có thì con dâu mẹ cũng phải có."

Còn về công việc thì bên đó cũng có bệnh viện quân y, nếu như bà muốn thì làm ở bệnh viện quân y nào mà chả được, dù sao bây giờ bà ấy cũng thuộc diện nhậm chức sau khi nghỉ hưu nên lãnh đạo khá chiếu cố bà ấy, vì thế cũng rất xem trọng ý kiến của bà ấy.

Quản Tễ: "..."

"Tuổi của Gia Gia vẫn còn nhỏ, nghe nói cả anh trai và chị dâu của con bé đều rất tốt, tôi còn cho rằng là họ không đành lòng để con bé gả đi sớm như thế, vẫn nên để con trai của chúng ta đợi thêm đi. Không ngờ năm nay đã kết hôn rồi, đúng là khiến tôi bất ngờ mà..." Quản Tễ nói được một lúc thì bắt đầu bận rộn: "Tôi cũng phải chuẩn bị sớm, hai đứa nó muốn kết hôn thì bắt buộc phải dùng đến tiền và phiếu, chúng ta còn bao nhiêu tiền và phiếu thì cứ gửi qua hết cho hai đứa nó đi..."

Quản Tễ cảm thấy tiếc nuối: "Thì ra là tận tháng chín cơ à..."

Quản Tễ thật sự rất vui, sau đó đã đi gọi điện thoại cho con trai mình.

Quản Tễ "a" lên một tiếng: "Được rồi, tính con giống y hệt cha con vậy, e là cũng không biết dỗ dành vợ đâu, Gia Gia xinh đẹp như thế, gả cho con đúng là đáng tiếc mà."

Những đứa con khác của họ đều đã kết hôn từ rất sớm, đồng thời cũng sinh con sớm nên không cần hai người họ lo lắng. Chỉ có đứa con trai Phong Lẫm này, vì lúc đó họ không thể chăm sóc đàng hoàng cho đứa nhỏ này được nên mới để nó trưởng thành trong doanh trại quân đội, cũng khó tránh việc tính tình thằng bé hơi khác lạ, hơn nữa khi thấy tuổi của thằng bé lớn dần nhưng lại không hề có ý định kết hôn thì hai vợ chồng họ càng sốt ruột hơn.

Phong Lẫm: "..." Đây là mẹ ruột của anh sao?

Tấm lòng người mẹ của Quản Tễ suýt chút nữa là đông cứng lại bởi câu nói lạnh lùng của con trai mình.

"Có con ở đây sẽ không xảy ra chuyện đó đâu!" Phong Lẫm rất nghiêm túc, trông anh giống người đàn ông không đành lòng để vợ mình tiêu tiền sao?

Tư lệnh Phong đứng bên cạnh nghe được thì vô cùng không hài lòng, mắng con trai thì cứ mắng đi, tại sao lại mắng cả ông ấy thế? Hơn nữa ông ấy không biết dỗ dành vợ khi nào chứ? Rõ ràng ông ấy rất giỏi việc này mà, lần nào khi chọc giận đồng chí Lão Quản xong thì cũng đều đích thân đi dỗ đấy thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận