Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 534: Sống Vì Chính Mình 1

Tháng chạp đã đến, chẳng mấy chốc sẽ đến tết.

Tháng chạp, tuyết rơi dày đặc, trường học nghỉ lễ, nhà máy ngừng sản xuất, con người cũng trở nên nhàn rỗi hơn.

Mỗi khi đến dịp này, nếu có thời gian rảnh, quân đội sẽ tổ chức một vài hoạt động giải trí mùa đông để cho đời sống của các chiến sĩ thêm phong phú lành mạnh. Các chiến sĩ và gia đình của họ có thể đăng ký tham gia.

Đoàn trưởng Phong vừa về nhà đã thấy vợ vui vẻ chạy về phía mình.

Anh đưa tay đỡ lấy cô, cúi đầu nhìn cô, thấy hai mắt cô sáng rực, vẻ mặt đầy phấn khởi: "Đoàn trưởng Phong, nghe nói mấy hôm nữa quân đội sẽ tổ chức thi trượt tuyết, có đúng không?"

Đoàn trưởng Phong: "..."

Khi đoàn trưởng Phong vào phòng thay quần áo, Cố Di Gia đi sau lưng anh, vừa ngắm nhìn khung cảnh mỹ nam thay quần áo, vừa nói ríu rít không ngừng: "Năm ngoái anh đã hứa rồi nhé, năm nay em khỏe hơn rồi, đưa em trượt tuyết đi..."

Đoàn trưởng Phong cau mày: "Nhiệt độ trên núi thấp, em nên ở nhà thì tốt hơn."

"Vì sao thế?" Cố Di Gia không hiểu: "Là do bây giờ anh là đoàn trưởng hả?"

Cô cố ý bày ra vẻ mặt đáng thương để anh mềm lòng.

Cô thở dài: "Rồi rồi rồi, nghe anh hết đấy." Sau đó cô hỏi anh: "Còn anh thì sao? Anh có tham gia thi trượt tuyết không?"

Cố Di Gia nghĩ đến điều gì đó rồi nói: "Em cũng không muốn tham gia thi trượt tuyết gì đó đâu, đợi khi nào trời đẹp, anh đưa em đi, không cần lên đỉnh núi, ở gần sườn núi, trượt một lúc cũng được, em chưa trượt tuyết bao giờ."

Cố Di Gia bị anh dụ dỗ đến nỗi không thể nào nổi giận được.

Tuy đoàn trưởng Phong đã hơi mềm lòng, nhưng nghĩ đến sức khỏe của cô thì anh lại kiên quyết hơn, chỉ cần liên quan đến sức khỏe của cô, cho dù cô có giả vờ đáng thương đến mức nào đi nữa thì anh cũng sẽ không động lòng.

Cố Di Gia không thích nghe anh nói như vậy, cô quay đầu, hậm hực nói: "Năm ngoái anh hứa với em rồi, anh không thể thất hứa như thế được!"

Cố Di Gia thấy mình nói đúng, nguyên chủ chưa từng trượt tuyết bao giờ, tuy đã trượt tuyết nhưng cô chưa từng trượt ở một địa điểm nguyên sơ như vậy, nhìn có vẻ khá thú vị.

Đối với một người đàn ông nghiêm túc và chính trực như vậy, rất hiếm khi có thể sẵn sàng hạ cái tôi dỗ dành người khác, vì vậy không ai có thể cưỡng lại được.

"Lúc đó anh cũng nói rồi, phải hỏi ông nội Hồ xem có được hay không." Trí nhớ của đoàn trưởng Phong rất tốt, anh kéo cô vào lòng rồi hôn lên mặt cô, nhẹ nhàng dỗ dành: "Nếu ông nội Hồ bảo đi được thì anh sẽ đưa em đi."

Phong Lẫm gật đầu, đây cũng là lý do đầu tiên: "Đoàn trưởng bọn anh không tham gia những hoạt động kiểu vậy, các binh lính cấp dưới sẽ tham gia."

"Đến lúc đó rồi tính tiếp." Sợ cô mè nheo nữa nên anh nói tiếp: "Đến hôm thi trượt tuyết, em có thể đi xem."

Đoàn trưởng Phong mở vòi nước rửa tay: "Anh không tham gia."

Để cô xem những người trượt tuyết từ trên cao xuống nguy hiểm đến mức nào, có lẽ đến lúc đó cô cũng không muốn trượt tuyết nữa.

Không vì nguyên do gì cả chỉ là cô muốn thử nó thôi.

Cũng may mà anh mạnh mẽ, nếu không thì sẽ rơi vào hố của cô mất.

Cố Di Gia: "Không, anh ấy có tuổi rồi, phải nhường chỗ cho các thanh niên."

Khi Trang Nghi Giai mang bản thảo vừa làm xong đến đây, cũng nói với Cố Di Gia về chuyện này, cô ấy vừa lấy chồng ở đây, nhìn cái gì cũng thấy lạ, nghe nói trong quân đội có cuộc thi trượt tuyết, cô ấy nóng lòng muốn thử sức, muốn tham gia cuộc thi.

Có một đoàn trưởng giỏi giang như thế, trung đoàn cũng đứng đầu trong quân đội, các chiến sĩ của trung đoàn đều thích học hỏi đoàn trưởng Phong.

Cả mùa đông năm ngoái, vì trong thời gian chữa bệnh nên ở nhà suốt, không ra khỏi cửa, trong quân đội có hoạt động gì cô cũng không thể tham gia.

Tuy Trang Nghi Giai từ bỏ, nhưng năm nay doanh trưởng Hứa cũng tham gia, cô ấy hỏi: "Lão Hứa nhà tôi cũng tham gia, Gia Gia, đoàn trưởng Phong có tham gia không?"

Cố Di Gia không biết ý định của anh, gật đầu nói: "Đương nhiên là phải đi rồi."

Đúng lúc, đoàn trưởng Phong quay về: "..."

Trang Nghi Giai suýt chút nữa bật cười, nhưng nhìn khuôn mặt không cảm xúc của đoàn trưởng Phong, cô ấy cố gắng kìm nén, vội vã khen ngợi: "Tôi nghe lão Hứa nói, trước đây đoàn trưởng Phong tham gia đủ loại hoạt động do quân đội tổ chức, lúc nào cũng giành hạng nhất đấy..."

Dù là diễn tập trong quân đội hay là các hoạt động giải trí do quân đội tổ chức, chỉ cần đoàn trưởng Phong tham gia, người khác đừng mơ giành được hạng nhất.

Năm nay cô khỏe hơn nhiều, có thể ra ngoài lâu hơn một chút, dĩ nhiên là phải làm khổ anh một chút rồi.

Dĩ nhiên là Cố Di Gia cũng thấy vui, nhưng vẫn khiêm tốn: "Phải rồi, giành hạng nhất quá dễ, nên mấy năm gần đây đoàn trưởng Phong không thể tham gia, phải nhường cơ hội cho thanh niên thể hiện chứ."

Trang Nghi Giai: "..."

Biết rồi, không cần nói, biết đoàn trưởng Phong giỏi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận