Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 966: Báo Danh 3

Trần Ngải Phương cười nói: "Có phiền gì đâu chứ, dì cũng rất thích đứa nhóc như Bắc Thần."

Lớn lên xinh đẹp, miệng lại ngọt, không hề có sự kiêu căng của tiểu thư con nhà giàu, khó có thể tin rằng cô ấy là đại tiểu thư của thế hệ tiếp theo nhà họ Phong.

Trần Ngải Phương thầm nghĩ, cách giáo dục của nhà họ Phong quả thật rất tốt, khi tiếp xúc với họ luôn khiến người ta cảm thấy thoải mái.

Quản Tễ đi dạo quanh nhà một vòng, xem xem ở đây còn thiếu cái gì.

Bà ấy nói với Trần Ngải Phương: "Nếu chỗ con có thiếu cái gì, nhớ gọi điện thoại nói với bọn dì, dì sẽ bảo chị Điền mang đến."

Nếu không phải là chị dâu của con dâu cũng đến, Quản Tễ thực sự cũng không ngại tìm người thân đến chăm sóc bọn họ.

Đối với bà ấy, con dâu, cháu gái và Bảo Sơn đều là trẻ con, không có ai chăm sóc, bà ấy thực sự không yên tâm, lo lắng bọn họ ngay cả cơm cũng không có để ăn.

Trần Ngải Phương biết ơn nói: "Dì Quản yên tâm, chỗ bọn con không thiếu gì, khiến dì lo lắng nhiều rồi."

Đợi Cố Di Gia, Bảo Sơn và Phong Bắc Thần ăn sáng xong, bốn người cùng ra ngoài, tập trung cùng nhóm Trang Nghi Giai và Phương Mỹ Di rồi cùng đến trường.

Cả nhóm khí thế cùng nhau đi đến trường.

Hai nhà ở rất gần nhau, cũng giống như khi ở trong quân đội, đều là tôi giúp cô, cô giúp tôi.

Đây chính là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời của vợ họ, tất nhiên không thể bỏ lỡ.

Trần Ngải Phương đã dậy từ sớm để làm cơm sáng cho họ.

Cố Di Gia nhìn đến đau đầu, nhiều người như vậy ép sát vào nhau, điều này khiến cô có chút lo lắng cho thân hình mỏng manh yếu ớt này của mình, chỉ sợ không những chen lại người khác, mà còn lo lắng bị nghiền nát.

Chị dâu của con dâu út thật là vừa làm chị dâu vừa làm mẹ mà.

Hơn tám giờ sáng, bọn họ đi đến trước cửa Đại học Thủ Đô.

Sau khi ăn cơm sáng xong, Trần Ngải Phương đưa con gái đến trường trước, quay về hỏi nhóm Cố Di Gia: "Mấy người các em có thể đi được không? Có cần chị đi cùng không? Chị có thể để Nguyên Bảo ở chỗ bác gái Hứa."

Chớp mắt liền đến ngày đến trường báo danh, sáng sớm, trong nhà liền ồn ào.

Doanh trưởng Hứa và Quản Hạo Thần đều đi cùng vợ.

Nhiều người như vậy, không thể cùng đi với nhau, vì thế mọi người quyết định chia nhau ra, đợi đến khi đăng ký xong thì cùng nhau đi về.

"Chị dâu, bọn em đi được!"Cố Di Gia nói: "Đoàn trưởng Phong đưa bọn em đi, chắc chắn không có vấn đề."

Doanh trưởng Hứa và Trang Nghi Giai đi đến chỗ của khoa Tiếng Trung để đăng ký, đúng vậy, Trang Nghi Giai học ở khoa Tiếng Trung.

Hôm nay là ngày đăng ký đầu tiên, rất nhiều người ở trong trường, người đông nườm nượp, khung cảnh vô cùng náo nhiệt, cho dù thời tiết có lạnh giá cũng không thể ngăn cản nụ cười và hy vọng ở trên khuôn mặt của mỗi người.

Những người khác cũng líu lưỡi trước khung cảnh tấp nập này.

Đi vào trong trường, bốn người đều không biết nơi đăng ký của khoa Ngoại ngữ ở đâu, cuối cùng Phong Bắc Thần vẫn phải chặn một người lại để hỏi.

Cứ quyết định như vậy đi.

Chỉ là đợi đến khi Bảo Sơn đăng ký thì lại xảy ra chuyện.

Đợi họ đi rồi, Phong Bắc Thần quay đầu nói với Cố Di Gia: "Thím út, chúng đến khoa Ngoại ngữ đăng ký trước, lát nữa đưa Bảo Sơn đến đăng ký ở khoa Vật lý."

Phong Lẫm bảo vệ Cố Di Gia đi về phía trước, Phong Bắc Thần và Bảo Sơn đi theo sau hai người.

Phương Mỹ Di học ở khoa Quản lý, cô ấy đi cùng Quản Hạo Thần đi về phía khoa Quản Lý để báo đăng ký.

Nhưng tiếc là người mà cô ấy ngăn lại cũng là tân sinh viên của năm nay, đối phương cũng không biết. Mãi cho đến khi hỏi đến mấy người, cuối cùng cũng hỏi rõ được địa điểm, bốn người tìm lại được phương hướng.

Tìm thấy địa điểm đăng ký, Cố Di Gia và Phong Bắc Thần đưa giấy tờ đăng ký ra.

Người đăng ký ở đây cũng không nhiều, hai người đăng ký rất thuận lợi, sau đó lại đưa Bảo Sơn đến địa điểm đăng ký của khoa Vật lý để đăng ký.

Bảo Sơn không học cùng khoa với các cô, để cậu ấy tự đi đăng ký cũng không được, bọn họ đều không yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận