Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 212: Bọn Họ Không Có Đối Tượng Phù Hợp 2

Trong đầu mọi người đều đang nghĩ như vậy, sau khi đưa con đến trường, bọn họ không bỏ lỡ cơ hội mà nói cho người quen chuyện khiến người ta kinh ngạc này: "Cô biết gì không? Đoàn trưởng Phong đó vậy mà có người yêu rồi đấy."

"Gì cơ? Thật à?!"

"Thật đấy, người yêu cậu ấy là em gái của đoàn trưởng Cố."

"Không phải chứ..."

Nhiều tiếng hô lần lượt vang lên, tất cả những người nghe được tin tức này đều không dám tin.

Đoàn trưởng Phong nhìn có vẻ khó trêu chọc đến kia, nghe nói mấy cô gái trong đoàn văn công muốn tiếp cận anh đều bị anh dọa cho phát khóc, vậy mà lại có người yêu sao?

Em gái đoàn trưởng Cố thực sự không bị anh dọa cho phát khóc à?

Một số người không nghĩ như vậy: "Các cô gái trong đoàn văn công không hề nhát gan, nhưng cuối cùng không phải bọn họ cũng bị dọa cho phát khóc sao?"

Diệp Huệ Cúc vừa đưa con đến trường nghe thấy câu này, nhất thời có chút xấu hổ: "Gia Gia, đều là lỗi của chị, là do bọn chị không dạy dỗ tốt Tiểu Tinh."

"Chị dâu Diệp, em không trách chị." Cố Di Gia cười nói: "Tiểu Tinh quả thực đã hiểu lầm rồi, hôm qua lúc em đi đón Bảo Sơn và Bảo Hoa, trên đường gặp đoàn trưởng Phong. Sức khỏe của em không tốt, anh ấy lo lắng cho em cho nên mới đi cùng em." Sau đó cô ấy lại nhấn mạnh thêm một lần nữa: "Đoàn trưởng Phong có quan hệ tốt với anh trai em, anh ấy chăm sóc em như chăm sóc em gái thôi."

Cô nghĩ nếu mình giải thích trước mặt mọi người thì sẽ không có ai hiểu lầm cô.

Cũng may Cố Di Gia và đoàn trưởng Phong không yêu nhau, ngộ nhỡ hai người yêu nhau, lời nói như vậy truyền đến tai đoàn trưởng Phong, vậy chẳng phải sẽ khiến anh tức giận sao? Đương nhiên cho dù không làm người ta tức giận, giữa con gái nhà người ta và đoàn trưởng Phong không có quan hệ gì, đứa con trai ngốc nghếch của cô ấy nói ra lời này, không biết những người nghe thấy trước đó sẽ ra sao.

Tin đồn luôn luôn là thứ lan truyền nhanh nhất, hơn nữa càng truyền càng truyền càng có nhiều dị bản, cuối cùng biến thành đoàn trưởng Phong và em gái của đoàn trưởng Cố thực ra đang yêu nhau.

Cố Di Gia dường như mỉm cười: "Vâng, gần đây em vẫn chăm sóc tốt cho bản thân mà."

"Có lẽ em gái của đoàn trưởng Cố không giống thế, dù sao đoàn trưởng Phong và đoàn trưởng Cố cũng là bạn bè, chắc hẳn đồng chí Cố thường xuyên gặp đoàn trưởng Phong, vì vậy nên đã quen, sẽ không bị cậu ấy dọa cho phát sợ."

Chăm sóc em gái chính là khoảng cách an toàn nhất, không sợ bị hiểu lầm.

Nhưng khi tất cả mọi người đều biết tin đồn này, đương sự lại hoàn toàn không biết gì, Cố Di Gia cũng vậy.

"Tôi cũng nghĩ vậy."

Sao cô ấy biết đứa con trai ngốc nghếch của mình sẽ chạy thẳng đến chỗ con gái nhà người ta đòi cô đổi bạn trai chứ.

Diệp Huệ Cúc làm việc trong một nhà máy dệt.

Lúc này, đối mặt với cái nhìn dò xét của chị dâu Trần Ngải Phương, cô có chút ngượng ngùng, vội vàng nói: "Chị dâu, em không biết tại sao Tiểu Tinh nhà đoàn trưởng Chu lại hiểu lầm..."

Sau khi tiễn chị dâu Diệp, Trần Ngải Phương nhìn em chồng.

Diệp Huệ Cúc bừng tỉnh, cô ấy nhìn sắc mặt Cố Di Gia: "Sắc mặt em vẫn rất xanh xao, phải ăn nhiều một chút, nghỉ ngơi nhiều vào. Hãy chăm sóc mình thật tốt, cơ thể khỏe mạnh thì ăn gì cũng thấy ngon, cũng thấy yên tâm"

Diệp Huệ Cúc còn phải đi làm, lập tức tạm biệt bọn họ: "Chị phải đi làm đây, không nói chuyện được với các em nữa rồi."

Sau khi Trần Ngải Phương vào quân đội đã phát hiện bầu không khí trong quân đội tốt hơn bên ngoài rất nhiều, sự hỗn loạn bên ngoài đều không thể bắt gặp trong quân đội.

Trần Ngải Phương nhìn cô với vẻ mặt phức tạp: "Thật ra cũng không có chuyện gì, chỉ là về những gì Tiểu Tinh nhà đoàn trưởng Chu vừa nói, cho dù em có giải thích thì một số người cũng sẽ chỉ chọn nghe những gì họ muốn nghe, e là sẽ bị hiểu lầm. Nhưng em yên tâm, đây là quân đội, có lẽ mọi người cũng chỉ nói vài câu thôi, cũng không có ác ý gì đâu."

"Dạ!" Cố Di Gia vội vàng trả lời: "Chị dâu, chị còn chuyện gì không?"

"Gia Gia..."

Tuy tình hình bên ngoài không ổn, nhưng trong quân đội, bầu không khí rõ ràng khá lạc quan.

Không biết vì sao mà khi bị chị dâu nhìn, tim Cố Di Gia thoáng đập nhanh, trong lòng luôn cảm thấy hơi khó chịu.

Ở đây tương đối yên bình và ôn hòa, khiến mọi người rất an tâm.

Ngoài ra, trong những năm này, việc nam nữ trẻ tuổi yêu nhau là điều bình thường, ngay cả khi họ hiểu lầm Gia Gia và lão Phong yêu nhau, nhiều nhất cũng chỉ xúm lại buôn chuyện với nhau, trái lại sẽ không làm gì nhiều.

Ai dám làm gì một đoàn trưởng chứ? Gia Gia là em gái của đoàn trưởng, cũng sẽ không có ai lôi con bé ra làm trò đùa. Vậy nên Trần Ngải Phương biết sau chuyện này chắc chắn có tin đồn, nhưng cô ấy cũng không để ý nhiều. Bây giờ cô ấy khá quan tâm đến việc em chồng mình nghĩ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận