Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 920: Cấu Xé Nhau 2

Cậu nói một nửa rồi lại thôi, tránh để lộ tin tức, lại gây phiền toái cho Cố Di Gia.

Lúc trước cậu nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Mã Xuân Hoa, quả thực là vì Cố Di Gia, sợ cô lên thị trấn mua đồ lại bị Mã Xuân Hoa theo dõi, mới có thể dẫn đến những chuyện liên tiếp này.

Mặc dù những kẻ buôn người trong thị trấn đã sa lưới, nhưng cũng không chắc tin tức này có bị rò rỉ ra ngoài hay không, mặt khác lại khiến đồng lõa của bọn buôn người nhắm vào Cố Di Gia, nên Đại Ngưu cũng không dám tùy tiện nhắc đến tên Cố Di Gia.

Lại nói, người bị hại lớn nhất trong vụ việc này chính là chính ủy Mã.

Ai có thể ngờ rằng, cả đời anh ấy kiên trì vì chính nghĩa, nhưng em gái anh ấy lại kết hôn với một kẻ ác chuyên buôn người, thậm chí còn hại cháu trai anh ấy bị lừa bán đi.

Ngay cả Đại Ngưu cũng không khỏi thông cảm cho anh ấy.

Sau khi chính ủy Mã và Đại Ngưu nói chuyện mấy câu với nhau, thì cũng bày tỏ ý định đến lần này, chính là muốn thăm Mã Xuân Hoa và bác gái Mã.

Một sĩ quan cảnh sát đi cùng với anh ấy đến đó, rồi cho anh ấy biết kết quả thẩm tra.

Viên cảnh sát đưa anh ấy đến đây cũng có chút quan hệ với chính ủy Mã, anh ta ho nhẹ một tiếng, nói: "Lão Mã, em gái anh là bị mẹ anh đánh, từ khi biết chuyện Mã Tiểu Tráng mất tích là do Vương Tử Thân gây ra, mẹ anh giống như phát điên rồi đánh em gái của anh..."

Anh ấy biết mẹ anh ấy quan tâm đến Mã Tiểu Tráng - đứa cháu trai duy nhất của bà ta đến nhường nào. Chính vì vậy, khi biết được chính con rể của mình đã bắt cóc lừa bán Tiểu Tráng, đương nhiên bà ta sẽ phát điên, giận chó đánh mèo, trút hết mối hận với Vương Tử Thân lên con gái của mình.

Chưa nói đến mẹ anh ấy, toàn thân Mã Xuân Hoa đều là vết thương, tóc rối bù, mặt xanh mét sưng tấy. Không những thế, trên người cô ta còn có vài vết thương đang rỉ máu, trên quần áo cũng có rất nhiều vết máu, cả người uể oải chán nản, nhìn cực kỳ chật vật, giống như bị người khác ngược đãi vậy.

Chính ủy Mã cũng không cảm thấy ngạc nhiên.

Mặc dù mẹ và em gái anh ấy quả thực không phải là người tốt, nhưng anh ấy cũng không hy vọng họ sẽ làm ra những chuyện tội lỗi tày trời đó.

Lúc này, một bàn tay vươn ra, nắm chặt lấy tóc của Mã Xuân Hoa mà kéo, cô ta kêu thảm thiết một tiếng, sau đó ngã người ra sau.

"Bây giờ đã xác định được rằng họ cũng không biết Vương Tử Thân là kẻ buôn người, không tham gia vào bất kỳ hành vi tội phạm nào, hai ngày sau sẽ được thả."

Nhìn thấy chính ủy Mã xuất hiện, hai mẹ con đều cực kỳ kích động.

Khi chính ủy Mã nhìn thấy mẹ và em gái mình, cả người đều sửng sốt.

Chính ủy Mã nghe vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, ngay cả cơn đau đầu âm ỉ do không ngủ đủ giấc cũng dịu đi một chút, không còn khó chịu như vừa rồi nữa.

Đồn cảnh sát muốn điều động nhân lực để đi bắt bọn buôn người, điều tra tin tức, nên không có nhiều thời gian để xử lý hai mẹ con nhà này, nên đã nhốt họ ở chung với nhau.

Bà ta chỉ quan tâm cái này.

Mẹ anh ấy cũng điên điên khùng khùng, ngồi ở trong một góc, miệng chửi bới không ngừng.

Chính ủy Mã nói: "Nghe nói đã có tin tức, cảnh sát sẽ đưa Tiểu Tráng về."

Mã Xuân Hoa chạy tới, kích động nói: "Anh cả, anh nhanh đưa em ra ngoài đi! Em thật sự không biết Vương Tử Thân là kẻ buôn người, em cũng là người bị hại, em cũng bị gã lừa! Em muốn ly hôn với gã! Ly hôn! Ly... Áaaaaa!!"

Bác gái Mã kéo Mã Xuân Hoa ra, vui mừng nhìn con trai: "Con cả, con tìm được Tiểu Tráng chưa?"

Tóc Mã Xuân Hoa gần như bị kéo đứt ra, đau đớn khóc toáng lên, lại nghe được lời mẹ mắng, cô ta tức đến mức ngứa răng, nếu không phải anh trai cô ta và cảnh sát đang đứng ở đây, cô ta nhất định đã lao tới đánh chết bà già chết tiệt này rồi.

Nếu bà ta không tham lam như vậy, đưa cả con gái và Tiểu Tráng vào bộ đội tìm con trai cả, muốn có thêm tiền, không cho phép Mã Xuân Hoa kết hôn với tên buôn người Vương Tử Thân, không tham lam mà ở lại đây...

Người luôn khôn khéo và tính toán như bác gái Mã, lần đầu tiên trong đời phải nhấm nháp cảm giác hối hận như thế này.

Bà ta vừa khóc vừa hét: "Tiểu Tráng bé bỏng của bà! Là bà hại cháu! Con cả à, nếu lúc trước mẹ nghe lời con, đưa Tiểu Tráng về quê, Tiểu Tráng đã không phải trải qua những chuyện này... Mẹ hối hận rồi... Con điếm Xuân Hoa này, nếu không phải nó kết hôn với người đàn ông họ Vương đó, làm sao thằng bé Tiểu Tráng của mẹ lại xảy ra chuyện chứ... Nó đúng là một con điếm chết tiệt, sớm biết sẽ như thế này, mẹ đã ném nó vào xô nước tiểu rồi dìm chết nó rồi, đỡ phải nuôi một con điếm, không có đàn ông thì sẽ chết này..."

Thì có lẽ chuyện như thế này sẽ không xảy ra với cháu trai bà ta.

Bác gái Mã ngơ ngác nhìn anh ấy, sau đó gào khóc om sòm.

Đừng nói đây là mẹ cô ta, có người mẹ nào lại đánh con gái ruột của mình như thế này không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận