Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 982: Trộm Vào Nhà 3

Về phần Phong Bắc Thần thỉnh thoảng vẻ mặt có biểu hiện thiếu kiên nhẫn, anh ta giả vờ như không thấy, không phải liệt nữ sợ triền lang[1] sao. Hơn nữa mỗi lần anh ta tìm cô ấy đều là có việc chính đáng, học tập cùng với cô ấy, hai người giúp đỡ nhau cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ, cô ấy cũng không có lý do gì đuổi anh ta đi.

[1] liệt nữ sợ triền lang, ý chỉ con gái hay sợ mấy chàng cứ theo đuổi mãi, gần giống như câu "Đẹp trai không bằng chai mặt" của bên mình.

Có thể nói Lý Minh Chí đã cân nhắc vấn đề này rất kỹ.

Anh ta cũng đã thăm dò tính tình của Phong Bắc Thần, tuy rằng cô ấy có gia thế tốt, nhưng không phải là cô gái được nuông chiều. Mà ngược lại được nuôi dưỡng trở nên tươi sáng, vui vẻ, tính tình thẳng thắn, thậm chí còn khá đơn giản ngây thơ, cực kỳ hiểu chuyện, sẽ không vô duyên vô cớ nổi giận với người khác.

Chỉ cần không phạm vào điểm mấu chốt của cô ấy, chỉ là một ít việc nhỏ, cô ấy sẽ không gây khó dễ cho người khác, còn khá cảm thông với người khác.

Lý Minh Chí đã thăm dò rõ tính cách của cô ấy, cho nên khi hành động sẽ dễ dàng ra tay hơn.

Cuối cùng Phong Bắc Thần thậm chí đuổi người cũng không thể không để ý đến việc có lý chẳng sợ nữa, nếu người khác nhìn vào sẽ cho rằng cô ấy tính tình không tốt.

Việc này thật khiến cho người ta tức giận.

Anh ta biết danh tiếng của Cố Di Gia trong trường, người đời luôn khoan dung với người đẹp, nếu anh ta dám ở đây cãi cọ với Cố Di Gia, chỉ sợ khi đó mọi người trong trường đều sẽ cho rằng anh ta đang bắt nạt cô.

Không phải cô chỉ có một gương mặt đẹp thôi sao, nếu không sao lại có nhiều người thích cô như vậy? Thật sự là nông cạn mà!

"Có rất nhiều người muốn cùng học tập với Thần Thần, không cần anh đặc biệt học riêng với cô ấy, tôi cũng có thể làm được." Cố Di Gia không chút khách khí nói, nếu muốn theo đuổi bạch phú mỹ thì cứ việc nói thẳng, nhưng tại sao lại cứ dối trá như vậy?

Tâm tình Lý Minh Chí buồn bực, thậm chí thấy gương mặt của Cố Di Gia cực kỳ chướng mắt.

Da mặt Lý Minh Chí cứng đờ, vô thức nhìn về phía Phong Bắc Thần, lại thấy hai mắt cô ấy sáng ngời nhìn thím út mình tỏ ý tán thành.

Trước đây cho dù cô ấy có nói gì thì Lý Minh Chí đều tỏ vẻ dường như không hiểu tiếng người, thật là tức chết mà.

Nhưng bây giờ, Cố Di Gia không ngại làm người có tính tình không tốt.

Lớn lên xinh đẹp như vậy nhưng lại xuất thân từ nông thôn, còn không phải dựa vào mặt mà gả vào nhà họ Phong sao? Không biết tại sao một gia đình như nhà họ Phong lại chấp nhận con dâu xuất thân từ nông thôn, chẳng lẽ chú út của Phong Bắc Thần là người bị sắc đẹp làm cho mê muội sao?

Anh ta miễn cưỡng nói: "Đồng chí Cố, tôi chỉ muốn cùng nhau học tập với đồng chí Phong Bắc Thần, không có ý đó..."

Cô khẽ mỉm cười, dùng giọng điệu nhẹ nhàng uy hiếp: "Đồng chí Lý, mặc dù quy tắc giữa nam và nữ không còn nghiêm khắc như trước, nhưng chúng ta vẫn cần chú ý đúng mực. Nếu anh lại còn cố tình lại gần Thần Thần, tôi sẽ tố cáo với trường anh quấy rối đồng chí nữ."

Đây cũng không phải trò đùa.

Cố Di Gia sờ lên khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp của cô ấy, nói: "Loại người này muốn tạo ra dư luận để ép buộc cháu, đương nhiên cũng sợ mình trở thành trung tâm của lời đồn đãi. Chỉ cần anh ta muốn an ổn ở trong trường học, anh ta vẫn sẽ có đắn đo lo ngại."

Lý Minh Chí không chịu được việc tranh chấp với cô trước mọi người, nên chỉ có thể hậm hực rời đi.

Chưa kể, Lý Minh Chí còn muốn quang minh chính đại cưới Phong Bắc Thần để không phải phấn đấu một trăm năm nữa kia.

Phong Bắc Thần cũng mặc kệ anh ta nghĩ gì, vẻ mặt sùng bái nhìn Cố Di Gia: "Thím út, thím thật là lợi hại!"

Cô ấy cũng muốn giữ thể diện, nên không muốn ầm ĩ với anh ta ở nơi đông người, cũng không thể trực tiếp đuổi anh ta đi, cuối cùng chỉ có thể tự mình buồn bực.

Vậy thì không cần phải lo lắng, ở trường Cố Di Gia có quan hệ rất tốt, sao lại sợ những điều này?

"Cho nên đối phó với loại người này không thể quá khách khí." Cố Di Gia hừ một tiếng: "Dù sao thím cũng đã kết hôn, anh Lẫm cùng với ông bà nội cháu đều biết thím là người như thế nào, cho dù thím có làm lớn chuyện đi nữa, họ cũng sẽ không có ý kiến gì đâu."

Thân phận như Lý Minh Chí, không cần phải giải thích dài dòng.

Người nhà họ Phong sẽ không lợi dụng địa vị để ức hiếp người khác, nhưng cũng không cho phép người khác tùy tiện tính kế người nhà mình.

Làm như vậy liệu trong trường có lời đồn gì không?

Người nhà họ Phong cũng không phải kẻ ngốc, nếu anh ta làm quá rõ ràng mà bị người nhà họ Phong biết, đừng nói đến việc cưới Phong Bắc Thần, mà ngay cả anh ta cùng người nhà anh ta không chừng sẽ bị nhà họ Phong làm cho xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận