Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 244: Đoàn Trưởng Phong Tỏ Tình 2

Phùng Tú Uyển kiếm tiền dựa vào tay nghề làm đậu hũ này, được xem như là quân tẩu tự do làm việc trong khu nhà tập thể.

Trần Ngải Phương nhanh nhẹn cười nói: "Ôi, đậu hũ của nhà em làm ngon lắm, con nhà chị đứa nào cũng rất thích, lại làm phiền em phải đưa tới rồi."

Phùng Tú Uyển cười nói: "Nếu chị dâu thích, sau này em làm xong sẽ đưa đến đây."

Cô ấy trông thì thanh tú, thật ra làm việc rất nhanh nhẹn, đây cũng là nguyên nhân Trần Ngải Phương thích qua lại với cô ấy.

Đến khi Phùng Tú Uyển sắp rời đi, Trần Ngải Phương cũng đưa cho cô ấy một ít kẹo mang về: "Mang ít kẹo ngọt về cho mấy đứa."

Làm sao Phùng Tú Uyển dám đòi hỏi, đậu hũ không đáng bao nhiêu tiền, nhưng thanh kẹo này cần tiền và phiếu bánh kẹo mới mua được, số tiền mua kẹo đã vượt qua giá cả của đậu hũ. Hôm nay là Tết Trung thu, cô ấy đến đưa đậu hũ, ý định ban đầu không phải là đến để lợi dụng.

Trần Ngải Phương cố gắng nhét qua, sau đó tiễn cô ấy đi.

Tiếp theo lại là vợ của chính ủy Mã tới.

Sau đó kéo bọn họ vào trong ngồi.

Bình thường Đại Hoa rất lanh lợi, bởi vì tính cách của mẹ có hơi chất phác, trước kia khi ở quê nhà, thường xuyên bị bắt nạt, cô bé là chị cả, phải bảo vệ mẹ và các em, đương nhiên phải trở nên mạnh mẽ và lanh lợi.

Đại Hoa vội vàng nói: "Thím Trần, chúng cháu tới đưa cho thím một ít dưa chuột ủ nhà làm, đây là mẹ cháu tự tay làm, ăn ngon lắm ạ."

Khi hai mẹ con Chu Hồng Anh uống nước đường đỏ đều hơi kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía Cố Di Gia, thấy cô mỉm cười với bọn họ, hai mẹ con không khỏi đỏ mặt.

Đi cùng Chu Hồng Anh còn có con gái đầu của cô ấy, Đại Hoa.

Đại Hoa bằng tuổi với Chu Vệ Cương, đều đang học lớp sáu tiểu học.

Hôm nay là Tết Trung thu, không chỉ có trường học nghỉ mà người lớn cũng được nghỉ, người lớn trong khu nhà tập thể cũng đi qua đi lại khắp nơi để giao lưu gắn kết tình cảm.

Lúc này nhìn thấy chị gái xinh đẹp đang cười dịu dàng với mình, cô bé không khỏi cảm thấy ngại ngùng.

Chu Hồng Anh lúng túng nói: "Tết Trung thu vui vẻ."

Vợ của chính ủy Mã tên là Chu Hồng Anh, là một người phụ nữ hướng nội ít nói, dáng người gầy gò nhỏ nhắn, nhưng đường nét khuôn mặt ưa nhìn, chỉ là da hơi đen.

Cố Di Gia để ý một chút, lúc rót nước cho bọn họ, cô đã cho thêm một thìa đường đỏ vào ly.

Đại Hoa gật đầu: "Đúng rồi ạ."

Trần Ngải Phương làm như không thấy sự ngại ngùng của Chu Hồng Anh, cô ấy cười tủm tỉm nhận lấy, nói: "Cảm ơn, dưa chuột chị Hồng Anh làm quả thật rất ngon, mấy đứa nhỏ nhà thím đều rất thích, rất hợp để ăn với cơm."

"Vậy cũng tốt, con gái nên đọc nhiều sách một chút." Trần Ngải Phương rất tán thành: "Chăm chỉ học tập, tương lai thi vào trung học phổ thông sau đó lên đại học, phụ nữ chúng ta không thể kém hơn người khác được."

Trần Ngải Phương biết Chu Hồng Anh không giỏi ăn nói, cho nên cũng không vội vã nói chuyện với cô ấy, mà nói với Đại Hoa: "Có phải sang năm Đại Hoa sẽ lên thị trấn học trung học cơ sở đúng không?"

Trong quân đội không có trung học cơ sở, muốn học thì phải đến thị trấn và thành phố ở gần đó học.

Chu Hồng Anh vội nói: "Không, không cần, trong nhà chị cũng có kẹo..."

May mắn lần trước lúc bọn họ đi chợ trong thị trấn đã nhân cơ hội mua thêm một ít kẹo về. Kẹo này cũng không đắt, là loại kẹo cứng rẻ nhất, độ ngọt cũng vừa đủ, vừa hay có thể dùng làm quà tặng.

Cố Di Gia tò mò hỏi: "Ai bắt nạt vậy ạ?"

Cô bé biết đại học Trần Ngải Phương nói là Đại học Công nông binh, nghe nói những ai có thể thi vào trường đại học này đều được nhận trợ cấp, cô bé luôn hướng tới chuyện này.

Mấy năm nay, có thể dùng kẹo để gắn kết tình cảm là vô cùng tình nghĩa rồi.

Hai mắt Đại Hoa sáng ngời nhìn Trần Ngải Phương rồi ra sức gật đầu.

"Ôi, nhà chị là nhà chị, đây là em cho ba chị em Đại Hoa ăn, chị cứ nhận lấy đi." Trần Ngải Phương cười nói: "Bảo Hoa nhà em chơi với Nhị Hoa, Tam Hoa nhà chị rất vui, con bé còn thường xuyên đến nhà chị chơi, Đại Hoa còn chăm sóc con bé, em còn chưa nói lời cảm ơn với mọi người đâu."

Chu Hồng Anh từ chối không được nên đành phải nhận lấy.

Sau khi tiễn bọn họ rời đi, Trần Ngải Phương thở dài với Cố Di Gia: "Tính cách của Hồng Anh không ổn, nếu không phải Đại Hoa là người dám đứng lên, không biết là sẽ bị bắt nạt như thế nào đây."

Đến khi hai mẹ con rời đi, Trần Ngải Phương cũng lấy một nắm kẹo cho bọn họ, hơn nữa số lượng kẹo còn nhiều hơn so với người khác.

Thật ra lần trước Bảo Hoa mang kẹo đi tìm Nhị Hoa, Tam Hoa chơi, cô đã cảm thấy có hơi kỳ lạ.

Trần Ngải Phương lập tức nói với cô chuyện nhà chính ủy Mã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận