Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 937: Đòi Tiền 2

Không nói đến Cố Di Gia, ngay cả Đại Hoa và Chu Vệ Cương nhìn thấy những công thức mà Bảo Sơn viết trên giấy nháp thì đều lặng lẽ lùi về sau.

Hai nhóc con ấy hoàn toàn sụp đổ.

Rõ ràng ai nấy cũng đều là loài người nhưng tại sao cậu lại xuất sắc đến thế chứ?

Đợi đến lúc được nghỉ giữa giờ, Cố Di Gia đi pha trà, hấp thêm một ít bánh gạo và bánh đường rồi gọi mọi người lại ăn, trò chuyện.

Trò chuyện được một lúc thì nói đến bà nội của Đại Hoa.

Đại Hoa nói hai ngày trước, cô bé nghe cha mẹ mình nói bà nội ở dưới quê lại viết thư lên đòi tiền nữa rồi.

Chu Vệ Cương buồn bực: "Cần tiền làm gì chứ?"

Đại Hoa hoàn toàn không nghĩ rằng chuyện nhà là không được nói ra bên ngoài, hay đúng hơn là cô bé chưa bao giờ kiệm lời mắng chửi những người mà cô bé không thích.

Thì ra là do bác gái Mã quá yêu chiều cháu mình nên đã nuôi nấng nó thành một thằng nhóc trắng trẻo mập mạp, đồng thời cũng đã quen với việc mọi thứ trong nhà đều là của mình, nếu như không đưa thì chỉ cần khóc hoặc làm ầm lên một trận thì cuối cùng mọi thứ sẽ về tay mình.

Trong khu nhà tập thể có rất nhiều người đã từng gặp được Mã Tiểu Tráng sau khi nó được cứu về, từ một đứa trẻ vốn được nuôi nấng đến mức trắng trẻo mập mạp, khoan hãy nhắc đến chuyện gầy đến đáng thương, tính tình cũng trở nên nhút nhát hơn, nào còn nét ngang ngược của ngày xưa nữa.

Đối với bác gái Mã đã từng đánh mất đứa cháu trai mà nói thì bây giờ không có nơi nào an toàn hơn quê của mình cả.

Không cần nghĩ cũng biết khoảng thời gian đó nó sống cực khổ như thế nào.

Mã Tiểu Tráng bị lừa bán đi vào kỳ nghỉ hè năm ngoái cuối cùng cũng được cảnh sát đưa về.

Thật ra cô ta vẫn muốn ở lì trong ngôi nhà mà chính ủy Mã thuê, nhưng mỗi tháng chính ủy Mã chỉ trả tiền nhà một lần, sau khi bác gãi Mã quyết định rời đi thì anh ấy cũng không thuê tiếp nữa. Nếu Mã Xuân hoa không đi, đợi đến lúc hết hạn thuê nhà thì chắc chắn cũng không còn nơi để ở.

"Nghe nói là chú hai cháu đánh thím hai bị thương, thím hai không chịu được nên đã gọi hết anh em bên nhà mẹ đẻ sang đánh chú hai cháu một trận. Lúc đó bà nội cháu đã ngăn lại rồi nhưng lúc giằng co thì không biết bị ai đẩy ngã rồi bị thương ở eo, lúc đó cô út của cháu không giúp chú hai mà còn đứng bên cạnh nói bóng nói gió, vì thế cũng bị đánh chung luôn..."

Đúng là đáng thương thật.

Lúc đó khi bác gái Mã nhìn thấy đứa cháu mất tích rồi lại được tìm về thì đã ôm lấy nó khóc một trận lớn, cuối cùng quyết định đưa cháu trai về quê, không muốn nó lưu lạc bên ngoài nữa.

Nghe đến đây mọi người đều không biết nói gì hơn.

Nhưng bọn buôn người chắc chắn sẽ không mặc cho nó làm càn như thế, nếu như nó dám la lói om sòm thì bị bỏ đói là chuyện nhỏ, có khi còn bị đánh một trận nhừ đòn nữa.

Nghe nói sau khi Mã Xuân Hoa về đến nhà mẹ đẻ thì em trai thứ hai và em dâu của chính ủy Mã cũng rất có thành kiến với Mã Xuân Hoa.

Mặc dù Mã Tiểu Tráng đã được cảnh sát đưa về nhà một cách bình an nhưng những ngày tháng bị lừa bắt đi nó cũng sống không tốt lắm.

Hai người họ đổ hết chuyện con trai mình bị bắt cóc lên người Mã Xuân Hoa, nếu như không phải cô ta gả cho một tên buôn người thì sao con trai của họ lại bị bắt đi, còn phải trải qua những chuyện khủng khiếp như vậy được chứ?

Bác gãi Mã đưa Mã Tiểu Tráng đi, Mã Xuân Hoa không còn nơi để đi nên cũng chỉ có thể về quê với bác gái Mã.

Còn về việc ở lì nhà của anh và chị dâu thì không cần nghĩ đến, chính ủy Mã đã không còn nhẫn nại gì với cô ta nữa, làm sao có thể chịu để cô ta ở nhà mình được cơ chứ.

Bà ta cũng không muốn nhìn mặt đứa con gái Mã Xuân Hoa này nữa, bà ta vẫn chưa quên lúc còn ở trong tù Mã Xuân Hoa dám đánh cả mình, đúng là một đứa con bất hiếu. Nhưng cho dù bà ta có mắng gì đi nữa thì Mã Xuân Hoa cũng không hề hấn gì, vẫn tiếp tục không làm gì cả, y hệt như trước đây.

Kể từ lúc ba người họ về đến quê thì nhà họ Mã trở nên vô cùng náo nhiệt, cứ cách vài ngày là lại cãi nhau, làm ra rất nhiều trò cười cho thiên hạ.

Mặc dù đã trải qua nhiều chuyện như thế nhưng tính tình của Mã Xuân Hoa vẫn không thay đổi chút nào, không hề có ý chịu thua thiệt trong chuyện này.

Chỉ là Mã Xuân Hoa đã ly hôn với Vương Tử Thân, cũng không còn chỗ nào để đi, đương nhiên chỉ có thể về nhà mẹ đẻ thôi.

Bác gái Mã nghe họ cãi nhau mà đau hết cả đầu.

Vì thế họ hoàn toàn không muốn Mã Xuân Hoa về.

Nếu như bác gái Mã tức giận lên bảo con trai thứ hai đánh cô ta thì cô ta cũng sẽ đánh trả, đến cuối cùng lại trở thành một trận hỗn chiến, không ai làm gì được ai cả.

Lần nào bác gái Mã cũng tức đến hộc máu, còn mong sao có thể đuổi đứa con gái Mã Xuân Hoa này ra ngoài đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận