Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 283: Ghen Ghét 4

Bà cụ Tiền không hề sợ Diệp Huệ Cúc, ỷ vào việc bản thân là trưởng bối, còn tỏ vẻ cây ngay không sợ chết đứng nói: "Tôi nói không đúng chỗ nào? Phụ nữ sức khỏe không tốt, có thể sinh con sao? Nhà của đoàn trưởng Cố sớm tối đều có mùi thuốc trung y bay ra, chứng tỏ cô gái này thường xuyên uống thuốc, cơ thể chắc chắn không tốt..."

Diệp Huệ Cúc tức đến nỗi muốn qua đó đánh bà ta: "Mụ già này, không biết thì đừng nói bậy bạ! Sức khỏe Gia Gia người ta tốt ra đó! Bây giờ con bé uống thuốc do bác sĩ già trong bệnh viện quân y kê đơn, dùng để điều dưỡng sức khỏe."

Dứt lời, những gia đình quân đội tại đó đều ngạc nhiên nhìn cô ấy.

Thật ra lúc trước vẫn luôn có tin đồn sức khỏe của em gái đoàn trưởng Cố không tốt, cũng không biết từ lưu truyền từ đâu, sau đó thấy người theo chị dâu qua đây theo quân, gương mặt trắng bệch đó, cơ thể gầy yếu, và cả mùi thuốc bay ra từ nhà họ Cố, giống như đều đang chứng minh sức khỏe của cô không tốt.

Đương nhiên, người của nhà họ Cố không ở bên ngoài nói sức khỏe của Cố Di Gia không tốt các kiểu, là do mọi người suy đoán.

Lần này, nghe thấy lời của Diệp Huệ Cúc, mọi người đều bỗng nhiên hiểu ra.

Thì ra không phải là bị bệnh, chỉ là dùng để điều dưỡng cơ thể.

Nhưng bà cụ Tiền không cho rằng như vậy, bà ta cãi chày cãi cối nói: "Nếu như cần phải điều dưỡng cơ thể, chứng minh sức khỏe của cô ta không tốt!"

Thời đại này không có kế hoạch hóa gia đình, mọi người nếu như muốn sinh thì có thể sinh, nhà đông con đông cháu chính là có nhiều phúc, không nói bản thân muốn hay không, chỉ dựa vào mẹ chồng trong nhà hối thúc, đã khiến cho người khó chịu.

Diệp Huệ Cúc bất đắc dĩ nói: "Sinh trai hay gái đều là ông trời cho, sao mà tôi biết được? Nhưng ngược lại tôi nghe nói một vài phương thuốc nhân gia dễ mang thai con trai..."

Cũng có một vài phụ nữ mấy năm không có con, hoặc là chỉ sinh một đứa rồi lại không thể mang thai được nữa, đều trầm ngâm.

Diệp Huệ Cúc sinh một lúc ba thằng con trai, ai không ngưỡng mộ? Rất nhiều nhà chỉ có một đứa còn, hoặc là liên tục mấy đứa con gái, đều muốn học hỏi cô ấy, sao sinh con trai.

"May mà tôi đã điều dưỡng cơ thể, nếu không con trai thứ hai, con trai thứ ba nhà tôi làm gì có thể đến thuận lợi như vậy?" Diệp Huệ Cúc nói cho những gia đình quân đội bằng tuổi với cô ấy: "Phụ nữ chúng ta, tốt nhất không thể khắt khe bản thân, nếu như cơ thể không thoải mái, nhất định không thể cố chịu, phải đi bệnh viện tìm bác sĩ khám, có bệnh chữa bệnh, không có bệnh điều dưỡng cơ thể một chút cũng không tệ mà."

Một đám phụ nữ nhao nhao dồn lên, bao vây Diệp Huệ Cúc kích động hỏi, thậm chí còn có một vài bà lão. Những bà lão này mặc dù đã không thể sinh, nhưng bọn họ có con dâu hoặc là con gái, phải nghe ngóng cho bọn họ chứ.

"Bà còn nói!" Diệp Huệ Cúc đều muốn xé miệng của bà ta: "Điều dưỡng cơ thể lại làm sao chứ? Phụ nữ thì không thể điều dưỡng cơ thể sao? Theo tôi thấy thì phụ nữ càng phải điều dưỡng cơ thể, đặc biệt là những người phụ nữ sinh nhiều, cơ thể vẫn luôn không tốt, điều dưỡng cơ thể có thể khiến cho bản thân càng khỏe mạnh, sau này lớn tuổi rồi, cũng có thể ít bị bệnh tật giày vò."

"Là cái gì? Là cái gì?"

Mọi người nghe xong, nhao nhao gật đầu, vô cùng đồng ý.

Sau đó lại lấy bản thân làm ví dụ, nói khi cô ấy sinh con trai lớn, bởi vì ở trong thôn, lúc đó sinh rất khó khăn, suýt chút nữa sinh khó, sau khi sinh con vẫn luôn cảm thấy cơ thể không thoải mái, sau này vẫn luôn tìm bác sĩ kê thuốc để điều dưỡng cơ thể.

Lập tức có không ít người bao vây Diệp Huệ Cúc, hỏi lúc đầu cô ấy làm sao điều dưỡng cơ thể.

Cho dù bà ta muốn tìm người nói, người đó cũng mất kiên nhẫn nói: "Bác gái Tiền, bác không cần nói nữa, bọn con biết, bác muốn Quyên Quyên nhà bác gả cho đoàn trưởng Phong, nhưng đoàn trưởng Phong người ta không muốn, bác đừng miễn cưỡng nữa."

Xem ra bọn họ cũng phải dành thời đi đi khám bác sĩ mới được.

Trong lòng người nói thầm khinh thường, thật ra đoàn trưởng Phong muốn hay không, mọi người không biết, bởi vì bà cụ Tiền vốn dĩ cũng không có cơ hội giới thiệu con gái bà ta đến đoàn trưởng Phong. Ngược lại bà cụ Tiền có lần kéo con gái bà ta đến trước mặt đoàn trưởng Phong, nhưng bước chân đoàn trưởng Phong đều không dừng một chút đã đi rồi.

"Cái này à, nghe nói có liên quan đến tư thế..."

Cuối cùng, bên cạnh bà cụ Tiền không còn một người nghe bà ta nói gì nữa.

"Còn không phải à..."

Ngược lại có người cũng chú ý đến bà ta, không nhịn được xì một tiếng.

Bà cụ Tiền tức đến nỗi muốn mắng người, không có người nghe bà ta nói, cuối cùng chỉ có thể rời đi trong cơn tức giận.

Cho nên mọi người cảm thấy, đoàn trưởng Phong không nhìn trúng con gái của bà cụ Tiền, hiển nhiên cũng xem như không muốn.

"Xuân Yến bị heo rừng làm bị thương, còn đang ở bệnh viện nằm đó. Bà ta không muốn đi chăm sóc con dâu, đưa cơm cho cô ấy, thế mà mỗi ngày dạo quanh khắp nơi ở ngoài, chỉ trích, tội nghiệp Xuân Yến và Quyên Quyên, gặp phải mẹ chồng và người mẹ như vậy."

Nhìn bộ dáng đó, giống như không nhìn thấy bọn họ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận