Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 664: Không Thể Để Dì Gia Gia Bị Ức Hiếp 2

Mã Tiểu Tráng bị cô bé hỏi đến nghẹn lời, gãi gãi mặt, lại ưỡn cái ngực ra: "Đương nhiên là vậy rồi! Mẹ em nói ruộng vườn, nhà cửa trong cái nhà này đều là của em, con gái, phụ nữ các người trước sau gì cũng phải gả đi thôi, không có phần của các người đâu!"

Tam Hoa bĩu môi: "Chị còn không thèm!"

Nhà gì chứ đất đai gì chứ, cô bé hoàn toàn không có hứng thú, chỉ muốn bà và cô út nhanh chóng về quê, nhà mà bọn họ đang ở không phải là nhà của bọn họ nữa rồi.

Tam Hoa không thích cái cảm giác mỗi lần về nhà mà không có cha ở nhà, cô phải trốn mình ở trong phòng.

Mã Tiểu Tráng cho rằng cô bé đã chịu thua, càng đắc ý, khua khuắng cái tay mập mạp: "Sau này, chị phải đưa kẹo của chị cho em, nếu không em có thể khiến cho mấy người cút về nhà mẹ đẻ. Hoặc là bắt mấy người mỗi ngày đều làm việc, bắt mấy người hầu hạ em, trời sinh ra phụ nữ các người để hầu hạ..."

"Cháu nói nhảm cái gì đấy?" Cuối cùng chính ủy Mã không chịu nỗi ngắt lời cậu bé, đe dọa nói: "Tiểu Tráng, đây đã là thời đại mới rồi, không còn cái tư tưởng ai phải hầu hạ ai nữa, sau này không được phép nói những lời như vậy nữa biết chưa!"

Mã Tiểu Tráng vẫn không biết sợ anh ấy, tức giận cãi lại: "Bác, chính bà là người nói những điều đó, bà nói phụ nữ sinh ra là để hầu hạ đàn ông, thế nên bác gái phải hầu hạ đàn ông chúng ta, không phải sao?"

Chính ủy Mã nổi giận: "Không có chuyện đó!"

Sau khi nấu xong bữa tối, cuối cùng bác gái Mã mới từ trong phòng ra ăn cơm.

Bác gái Mã nhìn người con trai lớn đang nghiêm nghị mặt, nói: "Này con trai, tính tình Xuân Hoa có chút bướng bỉnh, con cũng biết mà các cô gái trẻ rất quan tâm đến sĩ diện, bị người ta nói là đồ mập mạp thì làm sao có thể chấp nhận được cơ chứ? Con..."

Rốt cuộc, chính ủy Mã cũng không nói gì, cùng Chu Hồng Anh vào trong bếp, giúp cô ấy nấu cơm tối.

Dù sao thì mẹ cô ta cũng sẽ để lại phần ăn cho cô, cho nên cô ta không quan tâm đến việc ra ngoài ăn, tiếp tục giận dỗi anh trai của cô ta.

Đứa cháu trai này bị mẹ của anh ấy dạy hư rồi.

Bác gái Mã nghĩ như vậy, khẽ nói: "Con trai, đồng chí Cố đó thật sự là, lời cô ta nói khó nghe như vậy, là người bình thường còn không chịu được, cô ta sao có thể nói như vậy cơ chứ, xem ra cũng không phải là người rộng lượng..."

Anh ấy có thể nhận ra rằng Mã Tiểu Tráng không hề tin lời anh ấy nói, tư tưởng kia đã ăn sâu vào đầu cậu bé rồi.

Sau khi nói đến đây, bà ta chỉ muốn thở dài.

Chính ủy Mã ngẫm nghĩ một lát, cô con gái nhỏ của anh rõ ràng lớn hơn Mã Tiểu Tráng hai tuổi, nhưng trông gầy hơn rất nhiều so với Mã Tiểu Tráng, trong lòng anh ấy cảm thấy vô cùng tồi tệ.

Trong lòng, chính ủy Mã rất không thoải mái, tuy anh ấy cũng muốn sinh một đứa con trai... Ở cái thời đại này, có lẽ không có người đàn ông nào không muốn có con trai cả, nhưng mà anh ấy lại không muốn thấy người khác cho rằng con gái của anh phải hầu hạ đàn ông như một điều hiển nhiên.

Còn Mã Xuân Hoa, chắc là vẫn còn buồn nên đến giờ cơm cũng không thèm ngoài ăn, hành động này dường như muốn biểu tình với chính ủy Mã.

Anh ấy cảm thấy đã không còn cách để nói chuyện đạo lý với bọn họ nữa rồi, bọn họ vốn không chịu nghe, nhưng bọn họ lại là người nhà của anh ấy, anh ấy có thể làm gì đây?

Trẻ em kỳ thực không hiểu chuyện gì, những lời mà chúng nó nói, những việc mà chúng nó làm đều học từ người lớn, nổi giận với chúng cũng vô ích mà thôi.

Hiện tại, chính ủy Mã chỉ muốn nhanh chóng giới thiệu người yêu cho Mã Xuân Hoa, sau đó gả cô ta đi, rồi sau đó đưa mẹ của anh ấy về quê. Trước đây như vậy, bây giờ cũng như vậy.

Bà ta không ngờ rằng mồm miệng của Cố Di Gia lại ghê gớm như vậy, khiến cho con gái bà ta bị mắng đến phát khóc, lại còn không chịu xin lỗi. Trên cái thế gian này sao lại có người con gái khó ưa như vậy? Mắng người ta như điều hiển nhiên vậy, xem ra bản chất của đồng chí Cố này cũng không tốt cho lắm.

"Mẹ!" chính ủy Mã đặt đũa xuống, nghiêm túc nói: "Chuyện này ban đầu là Mã Xuân Hoa sai trước, con bé lại không chịu xin lỗi, người nhà Gia Gia cũng không thèm... Thôi bỏ đi, vẫn nên nhanh chóng tìm người yêu cho Xuân Hoa, gả nó đi cho rồi."

Bác gái Mã nghe những lời này, trong lòng thầm hồi hộp.

Để mà nói người hiểu con trai mình nhất, chính là người mẹ, bác gái Mã đương nhiên hiểu ý của chính ủy Mã, nên mới cảm thấy tồi tệ như vậy.

Con trai có ý kiến với bọn họ, đây chính là điều khiến bà ta khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận