Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1080: Đối Kháng

Lực lượng của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cùng Động Huyền Kinh đan xen vào nhau, đã dần dần chế trụ luồng lực lượng kì dị kia, Hàn Sâm muốn triệt để đẩy lực lượng kia ra bên ngoài thân thể.
Mặc dù dung hợp một ít lực lượng sẽ giúp cho sức mạnh Hàn Sâm trở nên càng thêm mạnh mẽ, nhưng mà Hàn Sâm cũng không muốn mạnh mẽ như vậy, hơn nữa cũng không thích loại mạnh mẽ khống này.
Mắt thấy đã sắp đẩy luồng lực lượng kia ra bên ngoài thân thể, nhưng mà quang ảnh ngồi trên trên bệ đá lại tựa hồ như là mở to mắt liếc nhìn Hàn Sâm, một cái liếc mắt này có một chút kinh ngạc.
Sau cái nhìn này, Hàn Sâm lại cảm thấy trong đầu giống như có tiếng sấm nổ vang lên, âm thanh ma ngữ nguyên bản như có như không kia, lúc này lại vô cùng rõ ràng, giống như là sét đánh nổ tung ở trong đầu hắn.
Thần quang rực rỡ kia càng mãnh liệt giống như là nước biển chảy vào bên trong thân thể hắn, lập tức phá vỡ khí tức Động Huyền Kinh cùng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh của hắn, theo ma ngữ giống như lôi đình kia lao nhanh bên trong thân thể Hàn Sâm.
Không chỉ là Luyện Khí Thuật cùng khí tức của Hàn Sâm, mà ngay cả gen của Hàn Sâm, tựa hồ cũng đang bị lực lượng kinh khủng kia cải biến.
OÀ..ÀNH!
Thân thể Hàn Sâm mãnh liệt biến hóa, biến thành Kim Ô thân, đồng thời dùng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh mở ra chín đạo khóa gen, muốn xông ra ngoài Cổ Ma Tí Hộ Sở, chặt đứt liên hệ giữa mình với lực lượng kinh khủng kia.
Thế nhưng mà Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh tăng thêm Kim Ô thân, Hàn Sâm vẫn bị áp chế không có cách nào nhúc nhích, lực lượng kia như núi như biển, trấn áp Kim Ô thân của Hàn Sâm hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích, hai cánh đều không thể vỗ một cái nào.
Mà thần quang rực rỡ kia vẫn đang không ngừng dũng mãnh tràn vào trong thân thể Hàn Sâm, dung nhập vào bên trong máu và xương tủy của hắn, muốn cùng thân thể của hắn hóa thành một thể, trở thành một bộ phận lực lượng của Hàn Sâm.
- Đáng chết!
Trong lòng Hàn Sâm gào thét, hắn không biết kết quả của loại dung hợp này là tốt hay xấu, nhưng mà hiển nhiên đây không phải là thứ mà hắn kỳ vọng.
Trong lúc tâm niệm chuyển động, khí tức bên trong thân thể Hàn Sâm giống như là núi lửa bộc phát, mái tóc màu đen lập tức hóa thành màu trắng rừng rực, hơn nữa còn đang điên cuồng sinh trưởng, một mực rủ xuống mặt đất.
Hai con người cũng biến thành màu trắng rừng rực, cả thân thể đều tỏa ra thánh quang hoa lệ màu trắng rừng rực.
Thánh quang màu trắng rừng rực cùng thần quang rực rỡ đan xen vào với nhau, lập tức đánh nát thần quang ở trong kinh mạch, nhưng mà trong lúc nhất thời cũng khó có thể khu trục thần quang rực rỡ kia ra ngoài thân thể.
Hàn Sâm không khỏi chấn động, hắn từ lúc có được thân thể Siêu Cấp Đế Linh, về sau lại mở ra chín đạo khóa gen, còn chưa bao giờ gặp phải lực lượng không bị lực lượng của hắn khắc chế.
Loại lực lượng này lại có thể chống lại thân thể Siêu Cấp Đế Linh của hắn, thật sự là kinh khủng khó có thể tưởng tượng nổi.
Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một khả năng, sinh vật bên trong quang ảnh kia, rất có thể là một nhân vật khủng bố mở ra mười đạo khóa gen, chỉ có như vậy mới có thể áp chế thân thể Siêu Cấp Đế Linh mở ra chín đạo khóa gen của hắn.
Hàn Sâm muốn lập tức quay người đào tẩu, nhưng mà ánh mắt của quang ảnh kia lại tựa hồ như là đang theo dõi hắn, âm thanh ma ngữ giống như là ma âm từ trên trời truyền tới vờn quanh trong đầu hắn, thần quang rực rỡ ở xung quanh hắn đậm đặc tới cực điểm, cơ hồ giống như là đã ngưng tụ trở thành chất lỏng, giống như nước biển bao phủ hắn vào bên trong.
Mặc dù là khoảng cách tới quang ảnh càng gần, thần quang rực rỡ càng mãnh liệt, trên quảng trường là chỗ cường liệt nhất, nhưng lại có thể nhìn ra rõ ràng, thần quang rực rỡ xung quanh sáu con sinh vật siêu cấp thần huyết kia, nồng độ kém xa trên người Hàn Sâm, hoặc nói là căn bản không có biện pháp so sánh, thật sự là kém nhiều lắm.
Thánh quang màu trắng rừng rực cùng thần quang rực rỡ không ngừng phá hủy lẫn nhau, rõ ràng là chất lượng của thánh quang màu trắng rừng rực của Hàn Sâm mạnh hơn một chút, nghiền ép đại bộ phận thần quang rực rỡ kia thành mảnh vỡ.
Thế nhưng mà mới phá hủy được một bộ phận, liền có càng nhiều thần quang rực rỡ dũng mãnh tràn vào trong đó, Hàn Sâm đã ứng phó mệt mỏi, không có cách nào hoàn toàn đánh tan những thần quang đó đẩy ra ngoài thân thể.
Hàn Sâm có một loại cảm giác, nếu như hiện tại hắn xoay người chạy, nhất định sẽ đưa tới một kích kinh khủng nhất của quang ảnh kia.
Giống như là gặp phải sói đói, nếu như ngươi giằng co với nó, sói đói còn không dám lập tức nhào lên, nếu như ngươi quay người đào tẩu, vậy thì đồng nghĩa với việc cho sói đói cơ hội, để cho nó phát ra công kích chí mạng nhất hung ác nhất.
Hàn Sâm không nắm chắc có thể thừa nhận được công kích kinh khủng nhất của quang ảnh, nhưng nếu tiếp tục đối kháng, Hàn Sâm cảm thấy mình cũng chỉ có một con đường chết.
Lực lượng của quang ảnh vô cùng mênh mông, giống như là không có cuối cùng, nhưng mà trạng thái Siêu Cấp Đế Linh của hắn lại chỉ có thể kéo dài một giờ, sau một giờ, hắn sẽ lập tức sụp đổ, không còn có bất kỳ khả năng gì.
Toàn thân cao thấp Hàn Sâm đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm, hắn nhìn chằm chặp vào quang ảnh, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng đối kháng, mặc kệ là phóng tới quang ảnh hay là rút đi, hiện tại đã khó có thể làm được.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thần quang ở trong cơ thể Hàn Sâm không ngừng bị đánh nát, những thần quang tán loạn đó đã sắp khiến kinh mạch trong cơ thể hắn bế tắc.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lại không có cách nào, chỉ có thể cắn răng tiếp tục chống đỡ.
Dị sinh vật bốn phía tựa hồ cũng say đắm ở trong ma ngữ, có thể nhìn thấy chúng bởi vì hấp thu thần quang rực rỡ, nhận lấy cải tạo, lực lượng thân thể dần trở nên mạnh mẽ.
Thỉnh thoảng có dị sinh vật phá tan khóa gen, ở trong Tí Hộ Sở lụi bại thỉnh thoảng thoáng hiện ra ánh sán ngập trời.
Bảo Nhi còn đang ngủ ở trên người con cừu trắng, tiểu hồng điểu bị cô bé ôm vào trong ngực.
Lúc này Long Đế cũng giống như những dị sinh vật đó, tham lam hấp thu thần quang rực rỡ, huyết long chân thân của y thoạt nhìn đã khôi phục lại một chút, không lấp loé không yên giống như trước đây, huyết sắc thân thể dần dần ổn định lại.
Hàn Sâm phát hiện ra hiện tại không ai có thể trợ giúp hắn, cho dù triệu hoán Kỵ Sĩ Phản Nghịch đi ra cũng vô dụng, lực lượng của quang ảnh khủng bố như thế, cho dù Kỵ Sĩ Phản Nghịch cũng khó có thể tới gần quang ảnh.
Cắn răng tiếp tục kiên trì, nhưng mà Hàn Sâm lại biết thời gian của mình đã càng ngày càng ít, thời gian một tiếng quá ngắn, hiện tại đã qua hơn phân nửa, hắn phải sớm làm ra quyết đoán, nếu không cũng chỉ có thể chết ở chỗ này.
Lúc Hàn Sâm đang chuẩn bị triệu hồi ra Kỵ Sĩ Phản Nghịch để liều mạng, lại đột nhiên cảm thấy có một luồng uy áp kinh khủng từ trong sương mù màu đen chợt lóe lên, giống như là sát khí của một thanh tuyệt thế thần binh, nhưng mà Hàn Sâm lại không nhìn thấy bất kỳ vầng sáng nào, hơn nữa sát khí kia chỉ hơi thoáng hiện rồi lại biến mất, để cho Hàn Sâm cảm thấy đó tựa hồ chỉ là một lần ảo giác.
Thế nhưng mà sau khi luồng sát khí kia hiện lên, quang ảnh ngồi ở trên bãi đá đột nhiên lóe lên một cái rồi biến mất, ma ngữ lập tức tiêu tán vô tung, ánh sáng ở trên tảng đá cũng thu liễm lại.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy áp lực trên người diệt hết, trong giây lát không thu lại được khí lực của mình, lảo đảo một cái mất thăng bằng ngã xuống mặt đất.
- Chúng ta đi mau, chờ đám kinh khủng kia tỉnh táo lại sẽ rất phiền toái.
Long Đế kêu lên với Hàn Sâm.
Hàn Sâm đành phải cắn răng ôm lấy Bảo Nhi chạy ra ngoài, vừa chạy vừa dùng thánh quang màu trắng rừng rực đánh nát thần quang rực rỡ vẫn còn lưu trong người, nhưng mà thần quang còn lưu lại ở trong cơ thể hắn thật sự là nhiều lắm, cơ hồ đã ngưng tụ thành tinh thể, Hàn Sâm đánh nát rất nhiều, còn chưa kịp đẩy ra bên ngoài thân thể, thời hạn thân Siêu Cấp Đế Linh đã đến.
Từ trong trạng thái Siêu Cấp Đế Linh đi ra, sắc mặt Hàn Sâm lập tức trở nên trắng bệch, thân thể của hắn không chỉ suy yếu, lượng lớn thần quang lắng đọng trong cơ thể cơ hồ đã toàn bộ hóa rắn, khiến cho tình trạng thân thể của hắn trở nên vô cùng không ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận