Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

“Ta định rời khỏi Vạn Cổ Thần Tinh. Dương lão muốn đi cùng ta hay định ở lại đây?” Hàn Sâm hỏi Dương phu tử.
“Lão hủ đã đi theo đại nhân, đại nhân muốn đi đâu, đương nhiên lão hủ cũng phải theo đến đó.” Dương phu tử đáp ngay.
“Nếu đã vậy thì phiền Quỷ La Sát ngươi thu xếp giúp bọn ta.” Hàn Sâm quay sang Lý Băng Ngữ.
“Không thành vấn đề, ngươi muốn đi đâu?” Lý Băng Ngữ mừng thầm trong lòng.
“Nếu hắn định tới thủ đô nước Tần thì ta sẽ có cơ hội tiếp cận Thái tử Tần Bạch.”
“Tới tinh cầu Đô Linh đi.” Hàn Sâm trầm ngâm.
“Được.“Nghe Hàn Sâm không định tới thủ đô nước Tần, trong lòng Lý Băng Ngữ có phần thất vọng, nhưng không nói thêm gì, chỉ lên tiếng nhận lời.
Hàn Sâm chọn đi tinh cầu Đô Linh không phải bởi thuận mồm nhắc tên mà là vì truyền thuyết kể rằng Tần Tu, hoàng đế khai quốc của Đại Tần được sinh ra ở tinh cầu Đô Linh, đó là quê gốc của Tần Tu.
Tần Tu và Tần Uyển Nhi đều sinh ra và lớn lên ở đó, Hàn Sâm muốn tới xem xét nơi đó, có lẽ sẽ tìm được một vài manh mối liên quan.
Theo sự sắp xếp của Lý Băng Ngữ, Hàn Sâm và Dương phu tử cùng lên một chiếc tàu chở hàng giữa các tinh cầu, Lý Băng Ngữ cũng vào cùng.
Hành trình di chuyển giữa các tinh cầu dài đằng đẵng, Hàn Sâm tranh thủ lên mạng tra tài liệu, âm thầm nghiên cứu nội dung trong sổ ghi chép.
Sau khi nghiên cứu rất sâu, nội dung thu được khiến Hàn Sâm thực sự sửng sốt.
Tần Tu phong ấn thi thể Tần Uyển Nhi trong một cỗ quan tài thần bí để cơ thể nàng luôn giữ nguyên trạng thái lúc mới chết, không bị phân huỷ, chờ đợi cơ hội hồi sinh.
Vị này tên Bạch Mặc, là trọng thần nước Tần, phụng mệnh Tần Tu đi †ìm thuật khởi tử hồi sinh, mong có thể làm Tần Uyển Nhi sống lại.
Bạch Mặc nghiên cứu rất nhiều phương pháp nhưng rốt cuộc vẫn không thể thành công, cuối cùng vô tình tìm ra một ít tài liệu, những tài liệu ấy tới từ một môn phái cổ xưa ở Nguyên Tinh, trong đó ghi lại nhiều điều vô cùng kỳ quái, khiến người ta cảm thấy khó tin.
Nhưng sau các nghiên cứu của Bạch Mặc thì một vài trong số các ghi chép khó tin ấy rất có thể là có thật.
Sổ ghi chép không nhắc tới nội dung nghiên cứu cụ thể, song trong đó có một câu khiến Hàn Sâm kinh hãi không lý giải nổi.
Cái chết chỉ là một sự khởi đầu khác. Khi viết câu này, rõ ràng Bạch Mặc đã rất kích động, thậm chí nét bút còn khác hẳn vẻ chỉn chu thường ngày, có vẻ cực kỳ gấp gáp, có thể mường tượng ra lúc ấy hắn hưng phấn đến mức nào.
Có lẽ người khác sẽ không hiểu ý nghĩa của câu này, nhưng khi thấy nó, Hàn Sâm càng lúc càng chắc chắn với suy đoán của mình.
Phía sau còn một vài nội dung giải thích ý của những lời kia. Đại ý nói năng lượng là thứ được bảo toàn, không biến mất hoàn toàn mà chỉ chuyển đổi sang dạng khác nhau.
Nhân loại và các loài sinh vật trong đại vũ trụ đế quốc cũng là một dạng năng lượng, nó sẽ không hoàn toàn tan biến vào vũ trụ, cho dù nhân loại tử vong thì cuối cùng vẫn sẽ tiếp tục sinh mệnh dưới một hình thức khác.
Căn cứ vào nghiên cứu của Bạch Mặc, nhân loại sau khi tử vong sẽ được sinh ra ở một thế giới khác, tương tự vậy, sinh vật chết ở thế giới khác cũng sẽ tái sinh tại đại vũ trụ đế quốc.
Bạch Mặc gọi sự chuyển đổi năng lượng sinh mệnh này là sinh mệnh chính phản luân hồi. Chẳng biết có phải trùng hợp hay không, Bạch Mặc gọi thế giới khác ấy là thế giới phản vật chất, hơn nữa sinh vật thuộc thế giới chính tuyệt đối không thể sinh tồn ở thế giới phản vật chất, nếu tới gần sẽ bị huỷ diệt.
Sinh vật ở hai thế giới đều cho rằng thế giới bên kia mới là thế giới phản vật chất.
Không hẹn mà nên, tất cả đều trùng với suy đoán của Hàn Sâm. Trước đây Hàn Sâm cũng đoán như vậy, nhưng có vài điểm mà hắn không hiểu lắm, rốt cuộc thần linh đóng vai trò gì ở cả hai thế giới?
Nội dung đằng sau càng làm Hàn Sâm thêm giật mình. Khi Bạch Mặc nghiên cứu đến môn phái cổ kia, hắn phát hiện môn phái ấy sở hữu một thánh vật có thể mở ra thông đạo giữa hai thế giới.
“Tinh thể đen!” Hàn Sâm thấy món thánh vật ấy được vẽ trên sổ, rõ ràng là hình dạng của tinh thể đen, trông giống hệt thứ hắn nhìn thấy ở vách tường trong hang động.
Hết chương 3063.
Bạn cần đăng nhập để bình luận