Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 868: Rừng Quả Kỳ Dị

Ở trong Tí Hộ Sở lại đi thêm vài ngày, một lần nữa đã đi ra khỏi phạm vi nhân loại khống chế, một mảnh rừng quả xuất hiện ở trước mặt của Hàn Sâm cùng Linh, từng cây ăn quả kia ít nhất đều cao ba mươi, bốn mươi mét, thân cây cần mấy người mới ôm hết.
Trên tàng cây kết đầy trái cây màu đen lớn chừng quả đấm, bình thường cũng không ngửi thấy mùi vị gì, Hàn Sâm tiện tay hái xuống một khỏa, vỏ vô cùng dày, chỉ có một chút chất lỏng màu đen ở bên trong, hương vị vô cùng gay mũi khó ngửi.
Mọi người đang tiến lên ở trong rừng quả, đi được vài trăm dặm, vẫn còn ở trong rừng quả, cũng không biết đến cùng là rừng trái cây kia lớn cỡ nào.
Có Tiểu Ngân Ngân ở đây, cũng không có dị sinh vật nào tới quấy rối bọn họ, Hàn Sâm thấy Linh tựa hồ có hơi mệt mỏi, liền ngay ở trong rừng quả dựng lều trại, chuẩn bị ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm.
Hàn Sâm và bọn Linh cùng một chỗ ở bên ngoài lều làm đồ nướng, mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, lúc ánh trăng rải xuống rừng quả, bọn họ lại ngạc nhiên phát hiện ra, những trái cây đó ban ngày thoạt nhìn là màu đen, lúc này lại tràn ra ánh sáng màu phấn hồng trong suốt, hơn nữa từng tầng mở ra, biến thành nhiều đóa dạ quang hoa màu phấn hồng xinh đẹp.
Nguyên bản những chất lỏng gay mũi khó ngửi ở bên trong đó cũng đã biến mất không thấy đâu nữa, khắp nơi đều là mùi thơm dễ chịu, khiến cho người ta cảm giác hết sức vui vẻ thoải mái.
- Đẹp quá.
Linh nhìn biển hoa dạ quang màu phấn hồng mênh mông, lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
- Những quả kia thật là rất đẹp.
Hàn Sâm cũng hết sức ngoài ý muốn, không nghĩ tới những trái cây màu đen kia vậy mà không phải là trái cây chân chính, mà là những đóa hoa kỳ quái khép lại.
Sát Na Nữ Đế đứng ở sau lưng bóp bả vai cho Hàn Sâm, lại không nhịn được khẽ nhíu mày, nhìn những đóa hoa dạ quang đó, tựa hồ như đang suy nghĩ cái gì đó.
Không bao lâu sau, liền thấy khắp nơi trên bầu trời đều là đom đóm đang bay múa, không biết đến cùng chúng là dị sinh vật dạng gì, vậy mà giống như ong mật thu lại bầu mật của những đóa hoa đó.
Hơn nữa có chút cổ quái chính là những con đom đóm kia tựa hồ cũng không sợ khí tức Tiểu Ngân Ngân, nhưng cũng không hề công kích bọn Hàn Sâm, chỉ là ở bốn phía thu hái mật hoa cùng phấn hoa trong mỗi đóa hoa mà thôi.
Linh xòe bàn tay ra, để cho một con đom đóm rơi vào trong lòng bàn tay của cô, con đom đóm vậy mà hết sức thuận theo, ngay ở trong bàn tay ngọc của Linh bò quanh vài vòng, sau đó mới lại vỗ cánh bay lên.
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí nhìn kỹ những con đom đóm kia, kích thước cũng không quá lớn, cũng tương tự như đom đóm thông thường, nhưng mà hình dáng lại có chút giống như là bọ rùa, cả người đều tản ra ánh sáng óng ánh, cũng không giống như đom đóm có bộ phận phát sáng riêng biệt.
Những con đom đóm này đều có khí tức sinh mệnh, nói cách khác chúng đều là dị sinh vật chân chính, cũng không phải là vật triệu hoán.
Nhưng mà khí tức sinh mệnh ở trên người chúng nó không tính là rất mạnh, đại bộ phận cũng chỉ tương đương với sinh vật nguyên thủy, ngẫu nhiên có mấy con có thể so sánh với sinh vật biến dị, nhưng cũng chỉ là số rất ít.
Hơn nữa cơ hồ chúng không có tính công kích gì, bay qua bên cạnh bọn Hàn Sâm, cho dù chạm vào thân thể bọn họ, cũng không có một con đom đóm nào phát ra công kích với bọn họ.
Từng bầy đom đóm sau khi hái được mật hoa liền bay lên không trung, bởi vì số lượng quá nhiều, cơ hồ giống như là một dòng ngân hà ở phía trên rừng quả chảy xuôi, cảnh tượng đẹp kinh người.
Mặc dù biển hoa dạ quang cùng bầy đom đóm đều hết sức xinh đẹp, nhưng mà nhìn lâu cũng có chút ngán, mang theo Linh trở lại bên trong lều trại nghỉ ngơi, một giấc ngủ qua đi, lúc ban ngày đã thấy những con đom đóm kia đều biến mất không thấy đâu nữa, đóa hoa cũng một lần nữa cuộn lại, hóa thành từng trái cây màu đen.
- Cũng không biết đây rốt cuộc là loại thực vật gì, cũng có chút thần kỳ.
Hàn Sâm cũng chỉ tùy tiện cảm thán một câu, liền lại dẫn bọn Linh tiếp tục lên đường.
Chỉ là mảnh rừng quả này hết sức rộng lớn, bọn họ đi một ngày, vậy mà vẫn chưa ra khỏi rừng quả, đến buổi tối, những trái cây kia một lần nữa hóa thành đóa hoa dạ quang, đom đóm cũng một lần nữa bay tới hút mật.
- Kỳ quái, những con đom đóm này đến cùng là từ đâu bay tới đây? Số lượng lại nhiều như vậy, cho dù ban ngày đều trở lại tổ để nghỉ ngơi, vậy thì cũng phải có tổ tồn tại chứ. Chúng ta đi tới cũng đã hơn ngàn dặm, lại không hề thấy nơi nào giống như tổ côn trùng, vậy lúc ban ngày chúng đã đi nơi nào?
Hàn Sâm đột nhiên nghĩ đến vấn đề này.
- Có lẽ là trốn ở bên trong đóa hoa cũng không chừng.
Linh nghiêng cái đầu nhỏ suy nghĩ nói.
- Chuyện đó làm sao có thể.
Hàn Sâm lắc đầu, cảm thấy ý nghĩ của Linh quá hão huyền rồi, đom đóm làm sao lại trốn ở bên trong đóa hoa, hơn nữa lúc trước hắn cũng bẻ ra qua một trái cây tựa như đóa hoa kia, bên trong chỉ là một đám chất lỏng gay mũi.
- Dù sao buổi tối hôm nay chúng ta cũng phải chạy đi, hay cứ đi đến hừng đông đi, nhìn xem những con đom đóm kia đến cùng là đi nơi nào.
Hàn Sâm suy nghĩ rồi nói thêm.
Linh tựa hồ cũng cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện này, nhẹ gật đầu, dáng vẻ rất là hưng phấn.
Hai người tiếp tục tiến lên, một đường đi qua, khắp nơi đều là đóa hoa dạ quang cùng đom đóm, chỉ là nhìn hồi lâu, cũng không thấy được có cái gì đặc biệt cả.
Chờ đến lúc trời sắp sáng, Hàn Sâm và Linh đều tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm vào những con đom đóm đó, xem bọn nó bay đi chỗ nào.
Thế nhưng mà vượt ra ngoài ý liệu của Hàn Sâm, chờ cho mặt trời đi ra, những con đom đóm đó vậy mà từng con lại bay vào bên trong những đóa hoa kia.
Cánh hoa của những đóa hoa kia co rút lại, rất nhanh đã tạo thành một trái cây màu đen lớn chừng quả đấm, bao bọc từng con đom đóm ở bên trong.
- Những con đom đóm này vậy mà thật sự trốn ở bên trong đóa hoa!
Hàn Sâm há to miệng nhìn.
Hàn Sâm một lần nữa chém ra mấy trái cây màu đen, kết quả bên trong nhìn qua cũng chỉ là một bãi chất lỏng trong suốt gay mũi, cũng không nhìn thấy những con đom đóm kia.
Thế nhưng mà lúc trước Hàn Sâm đã rõ ràng tận mắt nhìn thấy một con đom đóm bay vào bên trong quả.
- Kỳ quái, chẳng lẽ là những chất lỏng gay mũi kia chính là bọn đom đóm trong đêm? Cho dù là thế, bản thân chúng liền sinh trưởng ở bên trong đóa hoa, như vậy mật hoa mà chúng đào được trong đêm kia lại đi nơi nào rồi?
Trong lòng Hàn Sâm càng thêm nghi hoặc.
Nhưng mà những chuyện này đối với bọn họ cũng không có có ảnh hưởng gì, cho nên Hàn Sâm cũng không quá quan tâm, mang theo bọn Linh tiếp tục chạy đi.
Mới đi đến giữa trưa, đột nhiên nhìn thấy trong rừng quả trước mặt có một cây đặc biệt to lớn xuất hiện, từ xa nhìn lại giống như là một tòa núi nhỏ, bên trên cũng treo đầy trái cây màu đen, chỉ là những trái cây kia lại lớn hơn rất nhiều, từng quả đều có đường kính khoảng một mét.
- Đây cũng không thể là thiên địa kỳ trân đấy chứ? Nào có kỳ trân gì mọc ra nhiều trái cây như vậy?
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ, nhưng mà vẫn hướng về đại thụ bên kia đi tới, muốn nhìn kỹ hơn một chút.
- Đừng qua đấy. . .
Bọn Hàn Sâm sắp đi đến trước gốc cây quả thụ khổng lồ kia, lại đột nhiên nghe thấy có người ở cách đó không xa hô lớn một tiếng.
Quay đầu nhìn sang, lại thấy trong rừng quả cách đó không xa, vậy mà có một cô gái nhân loại đang nóng nảy phất tay với bọn họ.
Hàn Sâm hơi có chút kinh ngạc, không thể tưởng được ở đây còn có nhân loại, vội vàng thúc dục Kim Mao Hống, đi tới chỗ cô gái nhân loại bên kia.
- Cô gái, gọi chúng tôi tới có chuyện gì không?
Đi đến gần chỗ cô gái kia, Hàn Sâm quan sát tỉ mỉ cô ta, một cô gái có chút đoan trang, nhìn không ra tuổi tác, nhiều lắm là cũng chỉ là ba bốn mươi tuổi, dùng tuổi thọ của nhân loại hôm nay, đây là độ tuổi rất trẻ, thoạt nhìn không có gì khác với tiểu cô nương chừng hai mươi tuổi.
- Bên kia không thể đi, sẽ chết người đấy.
Trên mặt cô gái kia lộ ra vẻ kinh sợ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận